NGUYỆT ẢNH, ẢNH HẢI - Trang 179

Lệnh truy nã mô tả cô là một cô gái trẻ với mái tóc đỏ, như vậy chỉ cần giấu
thanh kiếm kia là ổn.”

“Tôi hiểu rồi.” Yoko đứng dậy. “Cảm ơn cậu.”
Nhạc Tuấn ngạc nhiên nhìn cô: “Này, cô định đi ngay à?”
“Càng sớm càng tốt, tôi không muốn liên lụy đến cậu.”
Nhạc Tuấn cũng đứng dậy: “Chờ thêm một chút thì hơn. Cô quả thật

nóng tính.”

“Nhưng…”
“Đến Nhạn quốc rồi cô định làm sao? Tùy tiện hỏi người qua đường

xem có biết ai tên Cảnh Kỳ không à? Cô có biết cách đón thuyền không?
Cô có biết cách yết kiến điện thờ ở Nhạn quốc không?”

Yoko nhìn về hướng khác. So với cuộc hành trình trước kia thì chuyện

hiện giờ cô đã biết nơi cần đến là đã khá lắm rồi. Huống hồ, so với những
khó khăn lúc trước, cửa ải lần này cũng không đến nỗi khó vượt qua.

“Cô không thể khởi hành mà không chuẩn bị cẩn thận, như thế chẳng

khác gì tự dồn mình vào chân tường.”

Yoko gật đầu, tuy rằng trong lòng cô vẫn có chỗ sợ việc sẽ rơi vào một

cái bẫy, nhưng giờ đây cô không còn lựa chọn nào ngoài tin tưởng Nhạc
Tuấn.

“Vậy thì phải ăn uống và hồi phục sức khỏe thật tốt. Dù gì cũng mất ít

nhất một tháng để đến A Ngạn.”

Yoko lại gật đầu, ít nhất cho đến khi cô khỏe lại hoàn toàn, ngoài ra cô

cũng có thêm thời gian tìm hiểu ý đồ của Nhạc Tuấn. Cậu ấy làm thế đơn
giản chỉ vì tốt bụng hay có mưu kế gì khác? Cô cần phải đến A Ngạn và
vượt biển sang Nhạn quốc, nhưng trước hết, cô phải biết được ý định thật
sự của Nhạc Tuấn.

5.4

N

ghe nói cơn thực ấy rất lớn.” Nhạc Tuấn vừa nói vừa dọn dẹp

bàn ăn. “Các trưởng lão ở Phối Lãng đã nói vậy.”

“Mùa màng ở huyện Chẩn đã bị quét sạch trong phút chốc. Thật kinh

khủng!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.