NGUYỆT ẢNH, ẢNH HẢI - Trang 18

đầu tiên mình có thể cử động trong giấc mộng này. Ngẩn đầu lên, cô nhìn
thấy một đôi cánh màu vàng nâu và một đôi chân khổng lồ cùng màu với
vô số móng vuốt to lớn đáng sợ. Trước khi kịp có ý định bỏ chạy, cô đã
nghe thấy hàng loạt tiếng gầm rú như muốn nhấn chìm cơ thể mình.

Cô thét lên.
“Em Nakajima!”
Yoko bất ngờ bật dậy khỏi chỗ ngồi. Cô không biết làm thế nào để

chạy trốn nên thân thể bất chợt phản xạ không điều điều kiện. Nhưng cô lại
nhận ra mình đang ở đâu. Ánh mắt của cô giáo và cả lớp đều đang nhìn cô
một cách kỳ lạ, sau đó cả lớp cười vang.

Cô thở phào nhẹ nhõm, nhưng lập lại lập tức nhận ra mình vừa làm gì

nên mặt cô đỏ lên.

Yoko đã ngủ gục trong tiết Anh ngữ, những đêm vừa qua đều gặp ác

mộng đã khiến cô thiếu ngủ được nên ở trong lớp lúc nào cũng cảm thấy
buồn ngủ. Nhưng đây là lần đầu tiên cô ngủ gục trong lớp.

Cô giáo tỏ ra khó chịu tiến về phía Yoko. Trước giờ Yoko thường

không gặp vấn đề với giáo viên nhưng lần này… Cô cắn môi, cảm thấy
hôm nay thật là xui xẻo. Riêng cô giáo này từ đầu đã tỏ ra không thích cô,
cho dù cô có cố gắng đến thế nào đi chăng nữa.

“Lần này thì hơi quá rồi đấy!” Cô giáo tiếng Anh tiến về phía chỗ ngồi

của cô, gõ nhẹ cuốn sách giáo khoa lên bàn. “Tôi có thể bỏ qua chuyện học
sinh lơ đễnh một chút trong tiết của mình. Nhưng em Nakajima này, lần sau
nhớ đem theo gối nhé! Ngủ cho thẳng giấc, không phải giật mình giữa giờ
của tôi.”

Yoko cúi gầm mặt.
“Tất nhiên, có lẽ cũng nên xem lại em đến trường để làm gì? Tôi nghĩ

em nghỉ ngơi ở nhà cũng đủ rồi. Nếu em thấy tiết của tôi mệt mỏi đến thế
thì có lẽ em không cần tham dự.”

“Em… Em xin lỗi”.
Cô giáo vẫn dùng cuốn sách giáo khoa gõ gõ lên góc bàn và tiếp lời:

“Hay là mỗi buổi tối em đều bận quá nên ngủ không đủ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.