NGUYỆT ẢNH, ẢNH HẢI - Trang 189

[2] Trường hợp này cũng tương tự như trên, Đới quốc được viết bằng

chữ ‘Đới’ (

戴), có nghĩa là ‘tôn quý’ trong khi Đới vương thì được gọi là

Thái Vương, tức chữ ‘Thái’ (

泰) trong ‘thái bình’. Cả hai Hán tự ‘Đới’ và

‘Thái’ đọc theo âm Hán-Nhật đều là ‘Tai’.

5.6

C

ửa chính mở ra, một phụ nữ trung niên bước vào.

“Nhạc Tuấn.” Bà nói.
Nghe thấy tiếng gọi, Nhạc Tuấn ngẩn đầu lên, vui vẻ đáp lại: “Mẹ.”

Mấy sợi râu của cậu khẽ lay động. “Mẹ xem con dẫn ai về nè, là một vị
khách rất thú vị.”

Yoko không khỏi kinh hãi, người phụ nữ này chắc chắn là con người.

Bà cũng kinh ngạc nhìn Nhạc Tuấn và Yoko.

“Khách? Là vị cô nương này ư?”
“Con tìm thấy cô ấy trong rừng, cô ấy chính là hải khách đã trôi dạt

vào huyện Chẩn trong cơn thực ấy.”

“Hả?” Người p hụ nữ lẩm bẩm, nghiêm mặt nhìn Nhạc Tuấn.
Yoko đã sẵn sàng. Người phụ nữ này đã nghe qua chuyện một hải

khách trốn khỏi huyện Chẩn chưa? Liệu bà ta có đồng ý che chở cho cô
như Nhạc Tuấn không?

“Ừ, quả thật là khó khăn.” Bà nín thở nhìn về phía Yoko rồi mỉm cười,

sau đó quay lại nhìn Nhạc Tuấn: “Rồi con định làm thế nào? May mà mẹ về
kịp. Con có chăm sóc cô ấy tốt không?”

“Có ạ.”
“Ừ.” Người phụ nữ cười lớn rồi quay sang nhìn Yoko bằng một ánh

mắt hiền hậu. “Xin lỗi, ta có chút việc phải ra ngoài. Nhạc Tuấn chăm sóc
cháu có tốt không?”

“Có ạ.” Yoko gật đầu. “Cháu bị sốt cao, không thể xuống giường,

Nhạc Tuấn đã hết lòng chăm sóc cháu. Cháu rất cảm kích cậu ấy.”

Gương mặt bà kinh ngạc, rồi vội vàng chạy về phía Yoko: “Cháu có

sao không? Ngồi dậy thế này ổn chưa?”

“Cháu ổn rồi ạ, tất cả đều nhờ Nhạc Tuấn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.