NGUYỆT ẢNH, ẢNH HẢI - Trang 245

“Khoan đã! Tôi chỉ một học sinh trung học bình thường. Ừ, có lẽ trông

tôi giống như là một thai quả, nhưng cũng không vĩ đại đến thế.”

“Quốc vương trước khi đăng cơ thì cũng chỉ là một người bình

thường, quốc vương không được quyết định bởi xuất thân. Nói đơn giản là
việc ấy không liên hệ đến bề ngoài cũng như cá tính bên trong, quan trọng
là kỳ lân đã chọn người ấy làm vua một nước.”

“Nhưng, nhưng…”
Nhạc Tuấn lắc đầu rồi nói: “Nếu Cảnh Kỳ đã chọn cô, vậy thì cô chính

là Cảnh Vương. Kỳ lân không phục tùng bất kỳ kẻ nào, chủ nhân duy nhất
của kỳ lân là quốc vương.”

“Buồn cười…”
“Trời cao đem cành cây trao cho quốc vương. Ba trái cây tượng trưng

cho đất đai, vương quốc và vương vị. Đất đai là địa chính và hộ tịch, một
đất nước được cai trị bởi vương pháp và vương vị là biểu tượng của công lý
và phẩm chất của quốc vương, cũng chính là tượng trưng cho kỳ lân.”

Nhạc Tuấn vừa nói vừa nhìn về phía con đường, điểm đến của họ.
“Cô có thể là một người bình thường, một thai quả bình thường,

nhưng cô đã giao ước với kỳ lân của Khánh quốc.”

“Cái gì?”
“Tôi không rõ giao ước ấy thế nào nhưng một quốc vương là thần

thánh chứ không phải con người. Từ giây phút cô giao ước với kỳ lân, cô
không còn là người bình thường nữa.”

Yoko lục lại ký ức của mình, bỗng dưng nhớ ra một chuyện.
Thỉnh quân thượng cho phép…
“Đúng rồi, Cảnh Kỳ có nói… hình như là ‘Thỉnh quân thượng cho

phép…’ gì đó, rồi anh ta làm một chuyện kỳ cục lắm, khi ấy tôi cũng cảm
thấy rất kỳ lạ.”

Những suy nghĩ cứ xoay trong đầu cô, cái cảm giác ấy. Ngay sau đó,

cửa kính đồng loạt vỡ nát, những mảnh kính vụn gim đầy phòng giáo viên,
tất cả mọi người đều bị thương trừ cô, ngay cả một vết xây xát cũng không
có.

“Có gì lạ à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.