NHÀ BÁC HỌC MÙ - Trang 123

- Đầu em nhức nhối và chóng mặt lắm.

Huy Ban ôm chặt lấy Bạch Liên cho nàng khỏi ngã, rồi khẽ hỏi:

- Em có nhớ được những sự việc đã xảy ra không?

Nàng lắc đầu. Nhưng chàng đoán được là bọn chúng đã tiêm thuốc mê

cho Bạch Liên, bỏ vào áo quan, rồi mang đến đây chôn sống... Rất may là
Trời đã dẫn dắt chàng tới nghĩa trang, rồi tìm ra được cái hầm này và giải
cứu kịp thời.

Mười phút sau, nàng đã tỉnh táo hơn. Huy Ban bỏ súng vào túi áo, cúi

xuống lượm cây đèn rồi dìu Bách Liên ra khỏi hầm. Nàng hỏi nhiều lần:

- Đây là đâu hả anh?

Nhưng chàng nín lặng không trả lời. Lên tới mặt đất, Huy Ban tắt đèn

và đặt nàng ngồi xuống phiến đá ở trước cửa ngôi đình. Dưới ánh trăng,
Bạch Liên nhìn thấy rõ những mồ mả và cảnh vật của nghĩa trang, lúc đó
nàng mới biết rõ mình đang ở đâu và thốt lên:

- Trời ơi! Té ra bọn chúng bắt cóc em và mang chôn sống tại nghĩa

trang này.

- Đúng vậy. Nhưng thôi, em hay giữ yên lặng về nhà sẽ nói hết câu

chuyện.

Nghe chàng nói xong, Bạch Liên nức nở khóc, rồi ngất xỉu vì quá xúc

động. Huy Ban phải cố hết sức để bồng nàng ra khỏi nghĩa trang và đặt lên
ghế sau xe, rồi ngồi đợi cho nàng hồi tỉnh. Bạch Liên vẫn nức nở...

- Anh van em. Hãy nằm im, đừng cử động và đừng nói gì cả. Nếu bọn

chúng trở lại thì vô cùng nguy hiểm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.