NHÀ CHỬ - Trang 28

Các cô gánh dâu về tới rừng chuối. Từ lúc nào, Chử đã bước nhanh lên,
cùng đi trong bọn các cô quảy dâu. Đã trông thấy những nếp nhà đầu tiên
nhô ra lưng đồi.

Bấy giờ Chử mới lên tiếng:

- Tôi về nhà ai bây giờ?

Các cô đứng dồn cả đám. Tiếng cười lại loang một hàng trong bọn. Trên cây,
trong bụi, bao nhiêu chim chích choè, chim sẻ chập tối tụ hội về tổ, nháo
nhác vì tiếng cười bất chợt, đã lại rùng rùng bay ra hết. Tiếng cười của các
cô ánh ỏi, gay gắt lạ sao.

Một cô, gánh dâu vẫn trên vai, nói với Chử:

- Lúc nãy, ai trông thấy người trước, ai hỏi trước, thì nhớ mà về nhà người
ta.

Chử xăm xăm lại trước đám các cô quảy dâu. Chỉ vẫn thấy ánh ra những con
mắt và lại những tiếng cười khanh khách hớn hở. Đến xóm đây rồi. Chử hỏi
như đùa:

- Ai cho tôi về nhà nào? Ai thì chỉ cho tôi biết.

Các cô nhao nhao:

- Cứ xem người nào lúc nãy ra gặp...

- Chẳng ai mỏng tai mỏng môi đâu.

- Phải chỉ cho, tôi mới biết được chứ.

Những tiếng cười đứng đấy, đọng lại đấy. Mỏm gông lá dâu, đầu đòn gánh
xô vào nhau, lộn xộn quanh quanh. Như lúng túng, như ai cũng muốn chạy
đi, lại muốn quấn lại, chưa chịu rời ra. Cứ dùng dằng thế. Nhưng mãi không
thể dừng, bóng chiều càng nhập nhoạng hơn. Những chiếc đầu đòn, vai gông
xỏ vào nhau lần nữa, rồi các cô rảo bước tản đi. Chốc lát, chẳng còn bóng ai.

Chử mỉm cười, nhìn theo. Trai gái ở đâu cũng hay đùa giỡn như thế. Rồi
lững thững bước một mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.