NHÀ CHỬ - Trang 63

- Cháu ạ, ông kể chuyện cháu nghe. Từ ngày bố mẹ cháu lên ngược, ở bến
nhà đây cũng biết bao thay đổi. Hai mắt ông đã mờ, mà các lứa tuổi thì lớn
lên. Mỗi năm lại có những cháu đến hỏi: “Cố ơi! Các nhà chài ở bến này đã
được mấy đời rồi?”. Ông trả lời: “Nhiều lắm, nhà đến lại nhà đi, ông cũng
không nhớ xiết”. Các cháu lại hỏi: “Cố có nhớ bao nhiêu lần các cháu đã đến
mừng tuổi cố?”. Ông lại trả lời ông không nhớ. Các cháu vật nài ông: “Cố
ơi! Cố biết nhiều chuyện các đời, cố kể cho các cháu biết với”. Ông kể: Ông
cũng không nhớ lắm đâu. Nhưng có mỗi một chuyện, có mỗi một câu bao
giờ ông cũng nhớ. Khi các cháu đến mừng tuổi ông, ông hỏi: “Năm nay các
cháu nhớn hơn năm ngoái, các cháu biết thêm những việc gì?” Các cháu ấy
nói: “Các anh năm ngoái đi xa rồi, cố ạ”. Bấy giờ ông mới biết. Ông lại bảo
các cháu vừa đến rằng bố mẹ sinh ra các cháu trên dòng sông, các cháu đã
biết đầu sông cuối sông này ở đâu chưa. “Chúng cháu chưa biết ạ”. “Thế thì
sang năm lớn lên các cháu hẵng đi cho biết gốc gác con sông. Đời ông đã
trên một trăm tuổi mà chưa thể nói ông đã đi được mọi ngóc ngách con sông
này đâu. Nhưng cái chí ngươi ta thì không cùng, đã lên được nguồn, uống
giọt nước đầu tiên khe đá rỉ ra, tất có khi xuống đến cửa sông, nếm nước lợ,
ăn con ngao, con ngán, nghe xem mát ruột đến thế nào”. Ông đã nói hằng
năm với các trai gái bến này như vậy. Đêm đêm, ông lại nói một mình với
ông. Ông vẫn đợi điều ông mong đợi nhất. Ông đợi tin trên ngọn sông về
của bố mẹ cháu.

Chử nói:

- Thưa ông, cháu về rồi đây.

Ông Chử gật đầu, cười ha hả:

- Ừ, cháu về rồi.

Chử nói:

- Mừng thấy ông mạnh khoẻ.

Ông Chử càng cười to:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.