NHÀ ĐEN - Trang 10

Kasai đã đứng dậy, vỗ vai Wakatsuki lúc này vẫn đang khom lưng rồi

nhanh chân tiến tới quầy.

- Thành thật xin lỗi quý khách. Nhân viên của chúng tôi đã làm điều gì

thất lễ vậy ạ?

Vẫn giọng nói sang sảng đó.
Wakatsuki quay người lại, lén đưa mắt an ủi Kawabata Tomoko rồi ra

hiệu cho cô về chỗ ngồi.

Araki ngồi tựa lưng vào ghế, bắt tréo hai chân xỏ dép để lộ cẳng chân

bẩn thỉu, rồi bằng cái giọng như trẻ con trước kì vỡ tiếng, gã bắt đầu ca cẩm
rằng cô nhân viên chưa được đào tạo. Kasai không cãi lại, chỉ vừa nghe
chuyện vừa chêm vào cho có lệ.

Wakatsuki nặng nề ngồi xuống. Anh xấu hổ vì đã để Kasai nhìn thấu sự

do dự của mình.

Đúng lúc ấy, điện thoại đổ chuông, Sakagami Hiromi nhấc ống nghe,

“Vâng, vâng” luôn miệng, giọng rất trầm. Được vài câu, cô ấn phím giữ
máy, đoạn đi thẳng đến chỗ Wakatsuki.

Nhìn mặt Sakagami Hiromi, lòng Wakatsuki dấy lên dự cảm không lành.

Nét căng thẳng đang gợn lên trong đôi mắt bình thường hầu như không
biểu lộ cảm xúc của cô. Vốn dĩ có thể chuyển điện thoại trong các máy nội
bộ, mất công đứng dậy đi tới tận nơi thế này, xem ra không phải chuyện
nhỏ.

- Chủ nhiệm Wakatsuki, khách hàng muốn trao đổi.
- Có gì khó khăn sao?
Sakagami Hiromi có năm năm kinh nghiệm đứng quầy giao dịch nên

kiến thức liên quan đến bảo hiểm mà cô tích lũy được còn nhiều hơn cả
Wakatsuki. Chắc chắn cô phải trả lời được những câu hỏi thông thường.

- Khách hàng hỏi có nhận được tiền bảo hiểm trong trường hợp tự sát

hay không.

Công ty bảo hiểm nhân thọ thường xuyên nhận được những cuộc gọi như

thế. Tuy nhiên, nhìn biểu cảm của Sakagami Hiromi, có thể đoán rằng cô
không xem đó đơn thuần chỉ là cuộc gọi trêu đùa.

- Tôi biết rồi. Để tôi nói chuyện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.