NHÀ ĐEN - Trang 131

Wakatsuki chỉ nghĩ ra được một câu trả lời rất dễ khiến Megumi nổi

giận.

- Đó là vũ trụ này quá phức tạp, mỗi con người lại là một thực thể hoàn

toàn khác nhau.

Megumi nghiêng ly, Wakatsuki rót rượu vang cho cô, nhưng dường như

hôm nay cô uống nhanh hơn bình thường. Hai người đã uống cạn ba chai
half-bottle

[25]

rồi.

- Em đã cảm nhận rất rõ điều đó từ khi học ngành Tâm lý học trẻ em và

tiếp xúc nhiều với trẻ con. Chắc anh Wakatsuki nghĩ đứa trẻ nào cũng giống
nhau đúng không?

- Anh đâu có nghĩ vậy.
Wakatsuki phản đối nhưng Megumi vờ như không nghe thấy.
- Mọi người đều nghĩ vậy, nghĩ rằng trẻ con cũng giống như loài động

vật chỉ có hệ thần kinh tủy sống, không có những lo lắng phức tạp như
người lớn. Nhưng cứ thử nói chuyện với bọn trẻ sẽ thấy chúng không đơn
giản, chính xác là mỗi đứa một vẻ, chẳng đứa nào hoàn toàn giống với mô
tả trong sách giáo khoa tâm lý học đâu.

- Anh hiểu điều em muốn nói.
- Thế nên em hoàn toàn phản đối chuyện phân tích con người theo định

kiến nhé.

Wakatsuki gật đầu.
- Gọi họ là “kẻ thiếu hụt tâm thức”, có khác nào coi họ là quỷ đâu? Còn

“hội chứng rối loạn nhân cách” thì không còn gì để nói nữa. Mấy từ như
“bảo thủ” rồi thì “vô cảm”, có nghĩ mãi cũng chỉ thấy giống thuật ngữ của
Sở Cảnh sát hay Bộ Tư pháp chứ chẳng phải của nhà tâm lý học. Tên
Kanaishi đáng ghét ấy đã đành, nhưng em không ngờ ngay cả cô Daigo
cũng lại tán đồng.

- Ừm, đúng là mấy từ đó nghe không hay thật - Wakatsuki cố đồng tình

với chủ đề câu chuyện - Ví dụ nhé, anh đọc trên báo thấy người ta đang
tính đổi tên bệnh tâm thần phân liệt đúng không? “Tâm thần phân liệt” vốn
được trực dịch từ một từ tiếng Đức có ý nghĩa xấu, đã vậy lại chẳng hề

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.