NHÀ ĐEN - Trang 52

Kakudo thử đe dọa Wakatsuki lần nữa nhưng trái với ý định đó, giọng gã

lúc này đã trở nên run rẩy. Trước giờ vẫn xem thường công ty bảo hiểm,
nay bỗng nhận ra mình đang rơi vào tình thế nguy hiểm nên gã có vẻ mất
bình tĩnh.

- Bệnh viện chẩn đoán thế đấy, mày đi mà hỏi bệnh viện!
Wakatsuki lục cặp lấy tài liệu và bút bi.
- Ông có thể kí vào đây cho tôi được không?
- Cái quái gì đây?
- Bản đồng ý thanh lý hợp đồng.
- Thanh lý? Thế là thế nào?!
- Chúng tôi không thể chi trả trợ cấp nằm viện được và sẽ hoàn trả số

tiền bảo hiểm mà ông Kakudo đã đóng tính đến thời điểm này. Vì vậy, coi
như bản hợp đồng không tồn tại. Ngoài ra, về khoản tiền trợ cấp nằm viện
công ty tôi đã chi trả cho đến nay, chúng tôi cũng không yêu cầu trả lại nữa.

- Thằng… thằng khốn! Đừng có đùa với tao!
Môi Kakudo run rẩy, gã hét to và hất biên bản đi. Chiếc bút lăn lông lốc

đến tận góc phòng.

- Mày nghĩ tao là ai hả?! Mày có muốn cút khỏi cái công ty đó không?!

Thằng chó, dám qua mặt cả cấp trên để đến đây! Mấy thằng ranh như mày
ra sao là do tao quyết, hiểu chưa?

- Thôi, ông cứ suy nghĩ kĩ lại lần nữa đi. Hôm nay tôi xin phép dừng ở

đây.

Wakatsuki nhặt tờ giấy rách dưới sàn đặt lên giường rồi nhanh chóng

quay gót bước ra khỏi phòng. Lúc anh nhìn thoáng qua, khuôn mặt vốn
thâm đen của Kakudo đã cắt không còn một giọt máu, chuyển hẳn sang
trắng bệch.

- Chủ nhiệm Wakatsuki, liệu có ổn không ạ?
Suganuma đã đuổi kịp anh ở chỗ cầu thang bộ.
- À, biến khỏi công ty thì cũng có sao đâu - Wakatsuki vươn vai lẩm

bẩm.

- Hả?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.