NHÀ ĐEN - Trang 54

lại cùng những nếp nhăn chạy dọc. Đôi mắt trũng sâu hầu như không hề
chớp. Tóc cắt ngắn đến độ có thể nhìn thấy da đầu.

Tuy vậy, Wakatsuki có cảm giác trên người hắn ta toát ra một thứ khí

chất mà người thường không có được, bất chấp việc hắn đang mặc bộ com
lê đơn giản và cư xử hết sức lịch thiệp. Thứ khí chất đó không tươi sáng
như nguồn năng lượng ở một người chơi thể thao mà phảng phất mùi vị đau
thương, ngột ngạt và tăm tối.

- Tôi hiểu rồi.
Miyoshi nhìn tài liệu rồi gật đầu. Giọng trầm, không hợp với vẻ bề ngoài

lại có lẫn âm sắc chát chúa nghe hơi chói tai.

Thoạt đầu, Wakatsuki còn ngờ đây là những triệu chứng của bệnh ung

thư yết hầu giai đoạn đầu, bởi lẽ anh vừa kiểm tra giấy chứng nhận nhập
viện của một bệnh nhân như thế xong. Phải mất một lúc anh mới nhận ra
rằng, đó là giọng bình thường của những người hay to tiếng quát tháo
người khác.

- Chắc tôi sẽ xử lý xong trong khoảng hai, ba ngày.
- Vâng, trông cậy vào anh.
Tất cả đồng loạt đứng dậy, Motoya cúi đầu và những người còn lại cũng

làm theo.

- Nhưng anh Miyoshi cũng sẽ vất vả đấy! - Kasai nói trong lúc tiễn

Miyoshi ra thang máy - Sau đây anh còn phải tới đâu nữa?

- Chuyện nhỏ thôi. Xong vụ này tôi lại đến Kokura ở Kyushu. Còn một

công ty bảo hiểm nhân thọ khác.

Miyoshi đi khỏi, tự nhiên Wakatsuki thấy nhẹ nhõm hẳn. Cái cách

Miyoshi nói chuyện bình thường còn làm anh sợ hơn nhiều so với việc bị
Kakudo quát tháo. Kasai chọc tay vào sườn Wakatsuki.

- Tên này có khả năng uy hiếp đúng không?
- Vâng, khác hẳn người bình thường anh nhỉ?
- Nghe đâu hắn vốn là dân đầu gấu đấy. - Kasai vừa nói vừa làm động tác

cắt cổ bằng ngón trỏ - Người ta đồn hắn từng đi đòi nợ thuê, thấy bảo cũng
chợ búa lắm nhưng cưới vợ xong thì rửa tay gác kiếm. Giám đốc công ty

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.