NHÀ ĐEN - Trang 56

Miyoshi lôi từ chiếc ca táp đen ra bản đồng ý thanh lý hợp đồng.

Wakatsuki ngây mặt kiểm tra lại. Đúng là Kakudo đã kí tên, đóng dấu vào
đó.

- Nhanh đến vậy ạ? Gã ta đồng ý sao, anh Miyoshi?
- Tôi bắt gã phải đồng ý ấy chứ… Một tên khá dễ xử.
- Thật may mắn cho chúng tôi. Anh đã vất vả rồi.
Wakatsuki nhận ra ở mặt trong chiếc ca táp của Miyoshi có dán một bức

ảnh ép plastic.

Một phụ nữ tròn người nhưng duyên dáng, cỡ trên ba mươi tuổi đang bế

một bé gái bụ bẫm khoảng hai, ba tuổi. Một cảnh tượng được chớp lấy
trong khoảnh khác. Người phụ nữ với khuôn mặt rạng rỡ đang thì thầm gì
đó vào tai đứa bé, như thể bảo nó nhìn vào ống kính, nhưng đứa bé buồn
ngủ hay sao mà mắt gần như nhắm tịt lại, chỉ có cái miệng là há to ngơ
ngác.

- Gia đình anh ạ?
Nghe Wakatsuki hỏi, lần đầu tiên Miyoshi mỉm cười và trả lời ngắn gọn:
- Vợ và con gái tôi đấy.
Wakatsuki tiễn Miyoshi, kẻ lúc đi cũng lặng thầm như lúc đến, cho tới

khi cửa thang máy đóng hẳn.

Trở về chỗ ngồi, Wakatsuki đủng đỉnh tựa người vào lưng ghế và gọi

điện lên trụ sở chính, báo cáo kết quả tốt đẹp của vụ thanh lý hợp đồng cho
người phụ trách. Gọi điện xong, anh vừa ngân nga hát bằng giọng mũi vừa
đặt hồ sơ vào bìa kẹp tài liệu rồi cất vào ngăn kéo bàn có khóa. Cuộc họp
với phòng Kinh doanh xem ra sẽ kéo dài, cả phó giám đốc nội vụ lẫn Kasai
đều chưa ai quay về.

Wakatsuki đứng lên đi rửa tay.
Hốt nhiên anh nhìn vào gương, ngự trên mặt anh là nụ cười méo mó

chưa từng thấy. Nụ cười từ từ giãn ra rồi cuối cùng biến mất.

Wakatsuki ấn cái vòi bơm vài lần để bơm ra thứ xà phòng màu xanh lá

cây đặc sệt, đứng rửa hai tay một hồi lâu.

Ngày 7 tháng Năm, thứ Ba.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.