NHÀ ĐEN - Trang 63

một bức tường rào thấp có khung gỗ với những tấm lợp hình lượn sóng
bằng nhựa ốp lên trên. Phía bên kia lớp rào rõ ràng là tuyến đường sắt tư
nhân mà cậu đã lên tàu để đến đây.

Kì lạ ở chỗ, cậu trông thấy một khoảng không vừa vặn giống với con

đường này nằm ở phía bên kia đường ray. Không lẽ ở đó cũng có một con
hẻm cụt?

Trái bóng lăn đến chân cột điện thì dừng lại. Vừa tiến thêm đôi chút để

nhặt nó lên, một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng Wakatsuki.

Cậu đứng chôn chân ở cuối con hẻm trống trơn. Những tấm nhựa hình

sóng trông rẻ tiền. Dường như bên kia có thứ gì đó. Tâm trạng cậu lúc này
trở nên lạ thường, từng sợi tóc gáy dựng đứng cả lên.

Wakatsuki khẽ với tay nhặt bóng rồi chạy một mạch trốn khỏi nơi đó.

Không hiểu sao, cậu có linh cảm nếu đứng ở đây lâu sẽ gặp phải chuyện
không hay.

Cứ ngỡ thời gian từ lúc chạy theo quả bóng đến lúc nhặt nó về lâu lắm,

nhưng thực tế chỉ mới vỏn vẹn ba mươi giây trôi qua.

Người bạn của Wakatsuki kể, ngày xưa ở đó có thanh chắn tàu nhưng

nay đã bị tháo dỡ. Lý do không rõ nhưng có lẽ vì xảy ra quá nhiều vụ tai
nạn nên ban tự trị và công ty đường sắt đã họp bàn rồi quyết định rào bít cả
hai phía lại.

Trên chuyến tàu về nhà, cậu lại đi qua đó một lần nữa. Thử nhìn vào thì

quả nhiên nơi đó thấp thoáng những dấu vết giống như tàn tích của thanh
chắn tàu...

***

Wakatsuki rùng mình, dứt khỏi dòng hồi tưởng để trở về hiện thực. Ngay

lúc này, một hồi cảnh báo gióng lên trong đầu anh.

Rời khỏi đây ngay lập tức!
Cảm giác khó chịu tựa như nỗi bồn chồn khiến anh nóng ruột. Đúng lúc

Wakatsuki từ từ lùi lại, toan ra về thì có một người bước tới từ con đường
anh vừa đến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.