NHÀ HÀNG Ở TẬN CÙNG VŨ TRỤ - Trang 200

CHƯƠNG

31

M

ấy ngày sau khi đáp xuống vùng núi này, họ đụng phải một đường bờ

biển vắt chéo trước mặt họ từ Tây Nam sang Đông Bắc, một đường bờ biển
đầy vẻ hùng vĩ tráng lệ: những hẻm núi sâu uy nghiêm, những đỉnh cao vút
của các vịnh băng hẹp.

Trong hai ngày tiếp đó, họ loay hoay trèo qua các núi đá và các sông

băng, sững sờ vì vẻ đẹp thiên nhiên.

“Arthur!” Ford đột nhiên gọi lớn.
Đó là vào buổi chiều ngày thứ hai. Arthur đang ngồi trên một tảng đá

cao ngắm sóng cồn đập vào những mũi đất đá lởm chởm.

“Arthur!” Ford lại gọi.

Arthur nhìn về phía giọng Ford đang vọng đến, yếu ớt bay theo gió.
Ford vừa đi xem xét một sông băng, và Arthur tìm thấy anh ta đang

quỳ bên một bức tường băng xanh ngắt. Cả người anh ta cứng đờ vì phấn
khích - anh ta ngước mắt lên nhìn Arthur.

“Nhìn này,” anh ta nói, “nhìn xem!”

Arthur nhìn. Anh chỉ thấy một bức tường băng xanh ngắt.
“Ừ,” anh nói, “là một sông băng. Tôi thấy rồi mà.”
“Không,” Ford nói, “cậu mới nhìn nó thôi chứ chưa thấy nó. Nhìn kỹ

đi!”

Ford đang chỉ vào sâu trong lòng băng đá.
Arthur nhìn kỹ - anh chẳng thấy gì ngoài những cái bóng mờ.
“Lùi lại một chút,” Ford vẫn khăng khăng, “nhìn lại đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.