NHÀ HÀNG Ở TẬN CÙNG VŨ TRỤ - Trang 214

Đám đông lầm bầm vẻ khó chịu. Những người mới đột ngột giàu lên

như họ không cần phải nghe chuyện vớ vẩn này. Có lẽ họ boa cho tên này
một hai cái lá là hắn sẽ đi.

Họ không cần phải bận lòng. Ford đã quay người đi ra khỏi khoảng

rừng trống, chỉ dừng lại để lắc đầu với Số Hai đang nã khẩu Diệt Cái Xẹt
vào mấy cái cây cạnh đó.

Anh ta quay lại một lần.
“Hai triệu năm!” anh ta nói và cười to.
“Ờ,” cơ trưởng nói với một nụ cười dàn hòa, “vẫn còn thời gian để

tắm thêm vài lần nữa. Ai đưa hộ tôi miếng bọt biển được không? Tôi mới
làm rơi nó xuống bên kia.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.