NHÀ HÀNG Ở TẬN CÙNG VŨ TRỤ - Trang 51

CHƯƠNG

7

M

arvin đứng ở cuối cầu. Thực ra nó cũng không phải là một tên người

máy nhỏ nhắn gì cho lắm. Thân hình ánh bạc của nó sáng lên dưới những
luồng bụi nắng và rung lên theo chấn động liên hồi tòa nhà đang gồng mình
chịu đựng.

Tuy nhiên, nếu so với cái xe tăng đen sì khổng lồ đang lăn bánh thì

dừng khựng trước mặt nó, thì nhìn nó quả là nhỏ bé đến thảm hại. Cái xe
tăng kiểm tra nó bằng một cái que dò. Cái que dò rút về.

Marvin cứ đứng nguyên đó.
“Tránh đường cho tao đi chú robot nhỏ kia,” cái xe tăng gầm gừ.
“Tôi e là,” Marvin nói, “tôi đã được để lại đây để chặn đường ông.”

Cái que dò lại thò ra kiểm tra nhanh một lần nữa. Rồi nó lại rút về.
“Mày? Chặn đường tao?” cái xe tăng gầm. “Thôi đi!” “Không, thật

đấy mà,” Marvin chỉ nói vậy.

“Thế mày có vũ khí gì?” cái xe tăng kinh ngạc rống lên. “Đoán thử

xem,” Marvin nói.

Động cơ xe tăng kêu rầm rầm, các bánh răng của nó nghiến ken két.

Các rơle điện kích cỡ phân tử sâu trong bộ vi não của nó lật qua lật lại
trong nỗi bối rối.

“Đoán ấy à?” cái xe tăng hỏi.
Zaphod và người đàn ông vẫn chưa biết tên lảo đảo chạy lên một hành

lang, xuống một hành lang khác, rồi chạy xuôi hành lang thứ ba. Tòa nhà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.