NHÀ HÀNG Ở TẬN CÙNG VŨ TRỤ - Trang 91

trên quầy rượu mặt cẩm thạch dài tám mươi thước được thiết kế bằng cách
khâu gần hai mươi ngàn tấm da Thằn Lằn Da Khảm sao Ngưu Lang vào
với nhau, bất chấp thực tế hai mươi ngàn con thằn lằn ấy cần những tấm da
kia để giữ cho lòng ruột khỏi rớt ra ngoài.

Một vài sinh vật ăn mặc sang trọng đang ngồi chơi bên quầy rượu

hoặc thư giãn trong những chiếc ghế màu sắc sặc sỡ ôm sát lấy người, được
đặt đây đó quanh quầy. Một sĩ quan người Vl’hurg trẻ tuổi và cô nàng xanh
bốc khói của anh ta đi qua hai cánh cửa lớn gắn kính mờ ở đầu kia quầy
rượu, tiến vào ánh sáng chói lọi trong buồng ăn chính của Nhà Hàng phía
bên kia cửa.

Đằng sau Arthur là một ô cửa sổ lớn nhô ra ngoài có treo rèm. Anh

kéo một góc rèm và nhìn ra một quang cảnh tiêu điều ảm đạm, xám xịt, đầy
hố và rầu rĩ, một quang cảnh mà bình thường hẳn đã khiến Arthur rùng
mình sởn gáy. Nhưng bây giờ không phải là lúc bình thường, vì thứ khiến
máu anh đông cứng và khiến da anh muốn bò dọc lưng anh và bay khỏi đầu
anh lại là bầu trời. Bầu trời…

Một tay phục vụ lịch sự kéo tấm rèm về chỗ cũ.
“Việc nào giờ giấc nấy, thưa ngài,” y nói.

Mắt Zaphod lóe lên.
“Này, gượm đã, mấy vị đã chết ơi,” gã nói. “Ta nghĩ chúng ta đang bỏ

lỡ một điều cực quan trọng đấy. Ai đó đã nói gì đó nhưng chúng ta không
nghe ra.”

Arthur nhẹ bỗng cả người khi được rời sự chú ý khỏi cái anh vừa nhìn

thấy.

Anh nói, “Tôi bảo nó là kiểu après…”
“Ờ, và cậu hẳn là hối hận vì đã nói phải không?” Zaphod nói. “Thế

còn Ford?”

“Tôi bảo là lạ nhỉ.”

“Ờ, tinh đấy, nhưng hơi nhàm, có lẽ đấy là…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.