NHÀ KHỔ HẠNH VÀ GÃ LANG THANG - Trang 10

một con người luôn luôn điều khiển vận số và sứ mệnh của họ, mà một cái
gì khác: một tiền định.

Tu viện trưởng lắng nghe, vẻ nghiêm trọng lộ rõ trên khuôn mật già

nua. Rồi Ngài thoáng nụ cười bảo:

- Nếu cha đã học không sai về sự tìm hiểu con người, thì tất cả chúng

ta, nhất là vào thời niên thiếu, đều có khuynh hướng lẫn lộn thiên ý với
những ước nguyện riêng tư của mình. Nhưng hãy nói cha nghe, vì con nghĩ
là đã biết trước sứ mệnh mình - thế thì con nghĩ con có thiên chức gì?

Đôi mắt u buồn của Huyền Minh khẽ khép lại, biến mất dưới làn mi

đen dài, chàng vẫn im lặng.

- Nói đi, con. Tu viện trưởng lại nhắc, sau một hồi chờ đợi.

Với giọng nói nhỏ, mắt nhìn xuống, Huyền Minh bắt

đầu:

- Thưa cha, con tưởng con biết rằng trước hết con được chọn để sống

đời tu sĩ. Con sẽ trở thành thầy dòng con nghĩ thế, con sẽ trở thành linh
mục, phụ tá tu viện trưởng, và có lẽ thành tu viện trưởng. Không phải con
tưởng như thế bởi vì con ước muốn được như thế. Những ước nguyện của
con hoàn toàn không hướng đến những nhiệm vụ ấy, mà trái lại con sẽ bị
gán ép đảm nhận chúng.

Rất lâu, cả hai đều im lặng.

- Vì sao con nghĩ thế? Ông già ngập ngừng hỏi. Ngoài tri thức ra, con

cảm thấy trong con có những khuynh hướng gì khiến con phát lộ một lòng
tin chắc như thế?

Huyền Minh chậm rãi thưa:

Đấy là khả năng trực nhận bản chất và định mệnh của những con

người. Không những định mệnh của con mà còn của những người khác
nữa. Đấy là một năng khiếu khiến con phụng sự kẻ khác bằng cách thống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.