NHÀ KHỔ HẠNH VÀ GÃ LANG THANG - Trang 20

Người thứ hai trong tu viện đã cùng lúc gợi tình mến yêu của Đan

Thanh có cái nhìn sắc bén hơn, nhưng chàng lại thường cách biệt. Huyền
Minh đã biết rõ một con chim đẹp có bộ lông vàng đang vỗ cánh bay đến
mình. Trong cái cô đơn của kẻ xuất chúng, chàng đã thoáng thấy nơi Đan
Thanh một người ngang hàng với mình, mặc dù cậu có vẻ trái ngược chàng
về mọi phương diện. Huyền Minh có nước da nâu và khô; Đan Thanh có
làn da sáng sủa tươi mát. Huyền Minh ưa suy tư, say mê phân tích; Đan
Thanh mơ mộng, có tâm hồn thơ trẻ. Nhưng một nét chung bao trùm lên
mọi sự trái ngược ấy: cả hai đều tách biệt với kẻ khác bởi những năng
khiếu bẩm sinh và những dấu hiệu nơi cốt cách, cả hai như đều nhận từ
thiêng liêng một sứ mệnh đặc biệt.

Huyền Minh rất chú ý đến tâm hồn trẻ ấy, một tâm hồn mà chẳng bao

lâu chàng đã khám phá được thiên tư và định mệnh của nó. Đan Thanh
nồng nhiệt chiêm ngưỡng vị thầy đẹp trai đầy trí tuệ. Nhưng Đan Thanh
vốn rụt rè, cậu không có phương tiện nào khác để chiếm lòng Huyền Minh
hơn là nỗ lực trở thành một học: trò chăm ngoan. Nhưng không phải chỉ vì
tính rụt rè làm cho cậu lánh mặt. Ấy còn vì một linh cảm mơ hồ rằng
Huyền Minh sẽ là một mối nguy cho cậu. Cậu không thể xem là lý tưởng
và mẫu mực cho mình cùng lúc cả hai người vị tu viện trưởng khiêm tốn và
Huyền Minh thông minh bác học, với trí óc minh mẫn. Dù sao với tất cả
tâm hồn trẻ thơ, cậu muốn un đúc mình theo hai nhân vật không thể tương
dung ấy. Cậu thường khổ đau vì điều đó. Đôi khi, trong những tháng đầu
mùa học, Đan Thanh cảm thấy trong lòng một hoang mang khó tả tự thấy
bị dồn ép giữa muôn ngàn hướng cách biệt, đến nỗi cậu cố thoát ly hay trút
hết nỗi khổ đau và cơn giận nội tâm vào trong những mối tiếp xúc với bạn
bè. Đôi khi, một sự chọc ghẹo hay một sự xấc xược nhỏ của các bạn cũng
làm cho cậu đột nhiên bừng lên một cơn giận hung dữ và độc ác, đến nỗi
cậu, con người vốn hiền lành ấy phải vô cùng khó nhọc tự kiềm hãm mình
và phải quay đi trong im lặng, đôi mắt nhắm nghiền, mặt tái nhợt như
người chết. Khi ấy cậu đến tàu ngựa thăm con Mây Mây, tựa đầu trên cổ
nó, ôm choàng lấy nó. khóc bên cạnh nó. Dần dần cơn buồn của cậu tăng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.