NHÀ KHỔ HẠNH VÀ GÃ LANG THANG - Trang 95

Bà nhìn chàng một cái nhìn nửa ngớ ngẩn, nửa chế nhạo, khẽ lắc lắc

chiếc đầu trên cần cổ gầy và nhăn nhúm. Bà để cho chàng nhai vài miếng
và đưa đứa bé ra ngoài trời lại, rồi bà trở vào và tò mò hỏi:

- Cậu có biết tin gì mới mẻ không?

- Không, không có gì quan trọng. Má có biết cha An không?

- Không, ông ta thế nào?

- Ông Ốm.

- Ốm à! ổng có sắp chết không?

- Con không biết. Có lẽ.

- Ồ! Để cho ổng chết. Tôi phải đi nấu cháo đây. Cậu giúp tôi chẻ củi

mồi nhé.

Bà đưa cho chàng một khúc gỗ thông đã được hong khô bên lửa và

một con dao. Chàng chẻ những cành củi như bà muốn và nhìn bà bỏ chúng
vào trong tro và thổi cho đến khi chúng bắt lửa. Rồi bà đặt lên trên chúng
những cành thông và sồi; trong một trật tự khúc chiết và huyền bí; ngọn lửa
tung tóe sáng rực trong chiếc lò mở rộng. Bà treo lên trên ấy chiếc nồi đen
lớn móc vào một sợi xích bám đầy mồ hóng ở trong ống dẫn khói.

Theo lời sai bảo của bà già Đan Thanh đi lấy nước ở giếng, lấy váng

sữa. Ngồi trong bóng tối đầy khói, chàng nhìn những ngọn lửa nhảy múa
với khuôn mặt xương xẩu nhăn nheo của bà già thoắt biến thoắt hiện trong
ánh lửa đỏ hồng. Chàng nghe bên cạnh, sau tấm vách ván, con bò cái đang
sục sạo trong máng ăn và va chạm vào tường. Âm thanh làm chàng thích
thú. Cây Điền- mã, giếng nước, ngọn lửa kêu tí tách dưới nồi đồng, hơi thở
mạnh và tiếng nhai của chị bò, những va chạm điếc tai của nó động vào
vách ván, gian phòng tranh tối tranh sáng với chiếc bàn và ghế dài, bà già
nhỏ nhắn bận rộn tất cả những thứ ấy thật đẹp và tốt, trong đó ta cảm nghe
dưỡng chất và hòa bình, người và hơi nóng, tổ ấm và gia đình. Lại có hai
con dê ở đấy và chàng được bà già cho biết nhà còn nuôi hai con heo ngoài
kia trong máng, và bà già là bà nội của người nông phu, bà cố của đứa bé

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.