NHÀ TIỂU HỌA - Trang 101

to cỡ đại. Người anh ta bốc mùi lông chó ướt và khói củi, hoang dại
hơn hương sáp thơm mùi trái cây của cô vợ. Anh ta cúi người về phía
trước và cầm lên một cái thìa bạc sáng lóa. “Cô là thợ bạc hử?” Anh ta
hỏi.

Agnes cười gượng gạo trước câu nói đùa nhạt nhẽo đó. “Ta sẽ nói

chuyện với Brandt tối nay chứ?” Cô ta hỏi.

Theo bản năng, Meermans ngẩng đầu lên và lia mắt khắp phòng.
Johannes đã rời khỏi nhóm người đứng gần bàn Nella và giờ

không thấy ông đâu nữa. “Ừ!” Anh ta nói. “Đường chất trong kho
hàng của ông ta cũng ngót nghét hai tuần rồi.”

“Chúng ta phải thống nhất các điều khoản. Cô ta không chịu ăn

ngọt, không có nghĩa là những người khác cũng vậy.” Agnes cười
nhưng tiếng cười chẳng vui vẻ gì; tay run run rót cho mình thêm một
ly rượu nữa.

Nella đứng lên. “Tôi phải đi tìm chồng tôi đây.”
“Ông ta đến bây giờ đấy.” Agnes nói giọng nghiêm túc.

Meermans nắm chặt vành mũ. Agnes khẽ nhún gối thật thấp để tỏ sự
tôn kính khi Johannes tới. Lưng Meermans căng cứng và anh ta thở
phù ra. “Chào phu nhân Meermans!” Johannes nói. Hai người đàn ông
chào nhau bằng một cái cúi đầu đúng phép tắc.

“Chào ngài!” Agnes thốt ra, đôi mắt đen nhìn chiếc áo khoác đắt

tiền của ông không chớp. Nella thấy có vẻ như Agnes đang cố hết sức
ghìm lại mới không đưa tay vuốt ve chiếc áo bằng nhung ấy. “Tôi thấy
tối nay ngài lại làm ảo thuật như mọi khi nữa rồi.”

“Ảo thuật gì đâu, phu nhân. Tôi lúc nào cũng vậy mà.”
Agnes liếc nhìn chồng, lúc này có vẻ chỉ tập trung vào tấm khăn

trải bàn. Như thể cảm thấy ánh mắt vợ đậu lên cổ, Meermans nói:
“Chúng tôi muốn bàn về chỗ đường...” Giọng anh ta đuối dần, và
Nella nhìn thấy nét lo âu trên khuôn mặt bị khuất đi một nửa ấy.

“Khi nào sẽ bán?” Câu hỏi của Agnes như thọc mạnh vào không

khí.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.