NHÀ TIỂU HỌA - Trang 103

Nella nhức nhích trên ghế, nhìn chăm chăm vào chút rượu còn lại

dưới đáy ly, hơi chếnh choáng.

“Tôi sẽ đến Venice vì hai người.” Johannes nói. “Ở đó có nhiều

khách hàng. Lúc này không phải thời điểm lý tưởng cho việc bán
đường, nhưng chắc chắn sẽ có những người dân Venice muốn mua.”

“Người Venice?” Agnes há hốc miệng. “Những kẻ theo đạo Gia-

tô ư?”

“Thưa ngài Brandt, cha cô ấy đã làm việc cật lực đâu phải để cho

bọn Công giáo được kênh bụng.” Meermans nhấm nhẳng nói.

“Nhưng đồng gun-đơn ở bất kỳ cái túi nào cũng có ích như nhau,

đúng không nào? Một nhà buôn giỏi biết rõ điều đó. Người Venice và
người Milan ăn đường cũng giống như người Hà Lan chúng ta thở
vậy...”

“Về thôi, Agnes.” Frans nói. “Anh mệt rồi. Và cũng no nữa.”

Anh ta đội mũ lên đầu hệt như một cái nút chặn lại mớ ý nghĩ rối tung
của mình. Agnes đứng đợi trong lúc sự im lặng ngượng ngùng mỗi lúc
một nặng nề thêm.

“Chúc ngủ ngon!” Rốt cuộc Johannes cũng lên tiếng, nụ cười

rộng không thể che đậy được nét mệt mỏi trên đôi mắt của ông.

“Chúa ban phước lành cho ngài!” Agnes vừa nói vừa khoác tay

chồng. Khi cặp đôi đi men theo bức tường ốp ván màu gụ, những tấm
khăn trải bàn trông chẳng khác nào bãi chiến trường, mấy cái bình bạc
nằm chỏng chơ và những mẩu thức ăn thừa. Nella cảm thấy trong lòng
dấy lên một cảm giác bất an.

“Johannes...” Nàng nói. “Marin bảo ta phải mời...”
Ông đặt tay lên vai nàng, và Nella chùng xuống dưới sức nặng

ấy. “Nella à...” Ông thở ra. “Với những người như thế, mình phải luôn
để họ muốn hơn nữa.”

Nhưng khi Agnes ngoái đầu ném vào nàng ánh nhìn ngạo mạn,

Nella không chắc điều đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.