NHÀ TIỂU HỌA - Trang 102

“Tôi tự biết điều đó, phu nhân.”
“Đương nhiên rồi, thưa ngài. Tôi không bao giờ nghi ngờ...”
“Sự tham nhũng của Van Riebeeck

*

ở Goede Hoop

*

, những

hoàng đế ti tiện khốn nạn ở những vùng đất xa xôi.” Johannes nói.
“Tình trạng hối lộ ở Batavia, những thị trường chợ đen ở phương đông
- mọi người đang mong muốn sản phẩm có chất lượng, và tôi sẽ bảo
họ chỗ đường đó là của phu nhân. Thành ra Liên bang Tây Ấn rốt
cuộc sẽ cứu tất cả chúng ta, tôi đồ là vậy, nhưng tôi sẽ không đưa
đường của phu nhân lên sàn chứng khoán. Sàn giao dịch là một gánh
xiếc, những tay môi giới thích bọn tham lam đến phát cuồng. Chỗ
đường này cần được đưa ra nước ngoài một cách cẩn trọng và có kiểm
soát...”

“Nhưng không đến nước Anh đâu đấy!” Agnes ngắt lời. “Tôi

ghét người Anh. Những phiền phức họ gây ra cho cha tôi ở Surinam.”

“Ừ, thì không nước Anh.” Johannes trấn an cô ta. “Đường đang

được cất giữ an toàn trong kho.” Ông nói tiếp, giọng ngọt ngào, xoa
dịu. “Phu nhân có thể tới kiểm tra nếu muốn.”

“Thưa ngài, ngài là người kỳ lạ nhất đấy, vì cứ một mực phải bán

đường ra nước ngoài.” Meermans nhận xét. “Hầu hết những người Hà
Lan khôn ngoan sẽ giữ lấy một kho tàng như thế cho mình, và căn cứ
vào chất lượng, nó hứa hẹn sẽ mang lại cho họ mối lợi lớn.”

“Tôi thấy tự ái là thất sách.” Johannes nói. “Nó chẳng giúp được

ai cả. Dưới con mắt người nước ngoài, chúng ta là những kẻ không
đáng tin cậy. Tôi không muốn trở thành kiểu người như thế. Tại sao
không quảng bá danh tiếng đường của phu nhân?”

“Dù sau này tốt xấu ra sao, chúng tôi nhờ cậy cả vào ngài đấy!”
“Tôi có giữ một cối đường ở nhà.” Agnes cắt ngang, làm dịu tình

hình. “Nó rất rắn, hệt như kim cương, ngọt ngào và dễ thương như chú
cún con ấy. Cha tôi từng nói như vậy.” Cô ta vơ vẩn nghịch chỗ ren ở
cổ. “Tôi không đành làm vỡ nó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.