NHÀ TIỂU HỌA - Trang 110

là...”

“Đến đây nào!” Ông ngắt lời. Trước sự ngơ ngác của nàng, ông

vuốt tóc nàng bằng những động tác không mấy dịu dàng.

“Em xin lỗi!” Nella nói, dù nàng chẳng biết mình xin lỗi vì cớ gì.

Ông khom người, nắm hai cánh tay mảnh khảnh của nàng, và hôn lên
miệng nàng.

Cái động chạm kèm theo dư vị kinh khủng còn sót lại của rượu

và thịt cua tấn công nàng, và nàng phải cố hết sức mới giữ được thân
người thả lỏng. Nàng hơi há miệng để làm giảm bớt sức đè từ đôi môi
ông. Ông vẫn giữ chặt nàng và nàng nhanh chóng quyết định trước khi
bị nỗi sợ ngăn lại, đưa tay xuống trước đùi ông. Nếu đây là điều tất cả
đàn bà phải làm, nàng nghĩ, thì “tập dượt” một chút chắc cũng vui.
Nella có thể tìm hiểu xem chỗ phình ra ở giữa hai chân Johannes rốt
cuộc là như thế nào. Nhưng hóa ra nó không hề là một cây gậy như mẹ
nàng miêu tả, mà giống một cái vòi sun mềm oặt. Một... Bàn tay nàng
nảy bật ra như vừa chạm phải một cái lò xo. Johannes buông nàng ra,
lùi lại và tựa người vào mép bàn. “Nella!” Ông nói. “Ôi, Chúa ơi!”

“Mình...”
“Đi đi!” Ông hét lên. “Ra ngoài.”
Nella loạng choạng bước ra sau một tiếng sủa ăng ẳng đầy trách

móc của Rezeki, và Johannes đóng sầm cửa lại. Nàng nghe ông xoay
chìa khóa, và khi sự hoảng sợ vì bị đẩy ra ngoài hành lang tối đen
choán lấy, nàng chạy riết lên phòng.

Cái tủ ngăn kéo vẫn nằm trong góc. Nàng kéo rèm ra, cái nôi bên

trong lóe sáng lên dưới ánh trăng như muốn giễu cợt nàng. Nella đá
vào chân tủ, nhưng gỗ và lớp khảm đồi mồi không hề hấn gì, và nàng
nghe tiếng xương kêu răng rắc. Rên lên vì đau, nhưng nàng không
khóc. Nàng tập tễnh đi quanh phòng, xoay những bức tranh của chồng
vào tường. Con thỏ bị căng ra và quả lựu bị úng, tất tần tật.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.