NHÀ TIỂU HỌA - Trang 118

Thời kỳ thịnh vượng và tươi đẹp nhất

Đây là lần đầu tiên Nella đi lễ ở Nhà thờ cổ. “Pellicorne là ai

thế?” Nàng thì thào với Cornelia. “Đọc Kinh thánh ở nhà còn chưa đủ
sao?”

Cornelia nhăn mặt vì Marin đã nghe được. “Người ta cũng phải

đi lễ nhà thờ nữa, Petronella.” Marin nói.

“Dù phải chịu đựng bất kỳ điều gì sao?” Otto càu nhàu.
Marin vờ như không nghe thấy. “Pellicorne!” Cô ta thốt lên, như

thể muốn nhắc đến một diễn viên ưa thích đặc biệt nào đó. “Và cả
thành phố này đang nhìn vào đấy.”

Ở Assendelft có một nhà thờ nhỏ hơn và nếu đem ra so sánh thì

nhà thờ này quả là khổng lồ. Những chiếc cột bằng đá trắng cao vút
chia những mái vòm xung quanh và bên trên gian giữa giáo đường.
Nhiều cửa sổ được vẽ những cảnh lấy từ Kinh thánh, và ánh mặt trời
xuyên qua những vị thánh bằng kính màu đổ xuống sàn nhà đủ các sắc
màu: vàng và đó, chàm và xanh. Nella cảm giác như nàng có thể lặn
vào khoảng sáng lung linh đó, nhưng những cái tên người chết được
khắc trên sàn nhắc nàng nhớ rằng chỗ óng ánh ấy kỳ thực là đá chứ
không phải nước.

Nhà thờ đông nghịt người; những người sống đang thể hiện cho

người khác thấy lòng mộ đạo của mình. Nella kinh ngạc bởi sự ồn ã
quá mức ở chốn lẽ ra thâm nghiêm: các bậc cha mẹ mặc sức tán
chuyện tầm phào và pha trò ầm ĩ, bọn chó không bị xích chạy lăng
quăng và đám con nít la hét inh ỏi. Tiếng chó sủa ông ống và tiếng trẻ
con léo nhéo dội vào bức tường quét vôi trắng toát, những mớ âm
thanh ấy chỉ được hấp thụ chút ít bởi lớp gỗ bên trên. Bên cạnh một
cái cột, có con chó hồn nhiên ghếch chân đái. Nella nhìn thấy ánh sáng
tràn ngập khắp nơi, như thể chỉ trong vòng một giờ, Thượng đế dồn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.