NHÀ TIỂU HỌA - Trang 134

phản chiếu ánh sáng lung linh của hai mươi cây nến tỏa ra mùi mật
ong thơm ngọt hòa quyện với mùi giấm và dung dịch kiềm hăng hắc.

Chả biết Agnes có để ý Marin đã đốc thúc những người hầu của

mình làm những gì không, nhưng cô ta chẳng đưa ra một lời bình
phẩm nào mà cứ thế lướt vào bên trong với dáng điệu hoàn hảo. Tất cả
những đặc tính trẻ con ở nhà thờ hoàn toàn bốc hơi. Họ nhún gối chào
nhau, và sự im lặng bị phá vỡ bởi những tiếng sột soạt của chiếc váy
rộng thùng thình quệt lê xuống sàn. Frans tiến về phía trước với nét
mặt căng thẳng. Marin chìa tay ra và anh ta cầm lên, màu vàng chiếc
nhẫn cưới của anh ta sáng lên lòe loẹt tương phản với làn da trắng
nhợt của cô ta. Thời gian dường như trì đọng, ánh sáng nhảy múa
trong không gian bao quanh họ.

“Xin chào!” Marin nói.
“Xin chào!”
“Mời vào, mời hai người vào.” Cô ta rụt tay lại và đưa họ vào

phòng khách.

“Tên mọi có ở nhà không?” Agnes hỏi vống lên nhưng Marin vờ

như không nghe thấy.

Cánh phụ nữ phải mất vài phút mới ổn định được chỗ ngồi quanh

lò sưởi vì số vải vóc lượt thượt đắp trên người. Meermans đứng bên
cạnh một trong những ô cửa sổ, nhìn ra ngoài. Nella nhìn chằm chằm
vào những chiếc ghế bọc nhung xanh, những chiếc đinh tán bằng đồng
và những con sư tử bằng gỗ có chạm khắc và nghĩ về những phiên bản
của chúng trong chiếc tủ có ngăn kéo trên lầu. Thế quái nào mà nhà
tiểu họa biết để gửi cho mình những thứ đó chứ? Nàng tự hỏi, muốn
tìm hiểu ghê gớm.

Nhưng đột nhiên lòng nàng cồn lên sợ hãi. Chị ta đã chọn mình,

nhưng để làm gì? Người phụ nữ quan sát mình từ xa, người dõi theo
cuộc sống của mình đó là ai? Theo bản năng, nàng đưa mắt về phía
những ô cửa sổ, biết đâu có thể trông thấy một khuôn mặt ở đó đang
nhìn vào bên trong. Nhưng trời bên ngoài đã tối đi nhiều, và với dáng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.