NHÀ TIỂU HỌA - Trang 136

tiếng gót giày của Meermans quẹt xuống sàn khi thỉnh thoảng anh ta
đổi thế đứng bên cửa sổ. Từ bếp chính, mùi thức ăn Cornelia đang nấu
thoang thoảng, gà trống thiến ướp nhục đậu khấu và cây hương thảo,
bồ câu tẩm gừng và rắc mùi tây.

“Tôi phải biết mới được.” Agnes lên tiếng. Marin nhìn sang cô ta,

ánh mắt lo lắng. “Brandt đã mua gì làm quà cưới cho cô vậy, Nella?”

Nella đưa mắt nhìn Marin. “Một ngôi nhà.” Nàng đáp.
“Ông ấy cũng tinh quái nhỉ! Có phải là nhà nghỉ không? Chúng

tôi cũng sắp mua một cái ở Bloemendaal.”

“Cái này được khảm đồi mồi.” Nella nói, bắt đầu thấy thích thú,

khi hai mắt Agnes trố ra thô lố. “Người ta... không thể nào sống trong
đó được.”

Agnes có vẻ bối rối. “Sao lại không?”
“Vì ngôi nhà này có kích thước bằng một chiếc tủ ngăn kéo.”

Marin nói. Từ cửa sổ, Meermans quay đầu lại.

“Ồ, hóa ra là nhà búp bê.” Agnes chép miệng. “Tôi tưởng cô nói

nhà thật.”

“Cô có một cái như thế không, Agnes? Cái của Petronella có viền

hợp kim thiếc đấy.” Marin nói.

Agnes lại một lần nữa giở tính trẻ con ra, khuôn mặt thoáng vẻ

thách thức. “Đương nhiên là có rồi. Cái của tôi được bọc bạc cơ đấy!”
Cô ta đáp.

Câu nói khoác lác lộ liễu của cô ta vón lại thành một sự bịa đặt

sống sượng cộm lên giữa hai người phụ nữ im lặng không nói gì. Cả
hai đều săm soi chất liệu chiếc đầm của cô ta, không thể nhìn lên. “Cô
thuê ai trang trí nội thất cho ngôi nhà ấy vậy?” Agnes rốt cuộc hỏi.

Nella ấp úng. Nàng không thể chịu nổi cái ý nghĩ Agnes sẽ đến

con phố Kalverstraat, liên hệ với người phụ nữ đó, biết đến sự tồn tại
của chị ta. Nàng có cảm giác như thể điều chỉ riêng nàng biết đã bị bứt
lìa đi, những phần hay ho nhất của nó đã bị tước đoạt mất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.