NHÀ TIỂU HỌA - Trang 149

đầy mụn. Cậu ta chắc vừa qua tuổi vị thành niên một chút. Chúa thật
ác tâm với cây cọ của mình.

Hai cậu con trai đưa mắt nhìn nhau. “Đi qua cổng mái vòm kia,

vào sân trong, và đi thêm một đoạn sẽ thấy bên tay trái cô có một cánh
cửa...” Cậu con trai đầu tiên nói. “Đó là khu mật...” Cậu ta nói thêm.
“Phụ nữ không được phép vào.”

Nella có thể cảm thấy mắt họ dán chặt lên lưng nàng khi nàng đi

bên dưới cổng mái vòm thứ hai. Không ai trả lời khi nàng gõ cửa, và
vì sốt ruột nàng đẩy nó mở ra. Muối ngấm vào khắp đồ đạc và những
bức tường, khiến căn phòng nhớp nháp. Ở phía cuối phòng là một cầu
thang hình xoắn ốc và Nella bắt đầu đi lên, lên mái, cho đến khi tới
được một tầng nhà thoáng khí và tít ở cuối hành lang dài là một cánh
cửa gỗ sồi nặng trịch nữa.

“Johannes?” Nàng gọi.
Mình lúc nào cũng gọi ông ấy, nàng nghĩ. Luôn đợi ngoài cửa

phòng ông ấy. Nàng lướt nhanh như một con mèo về phía văn phòng
của Johannes, lòng mỗi lúc một phấn khích hơn khi nghĩ đến nét mặt
bất ngờ của chồng.

Tay nắm cửa chặt cứng và khi Nella đấy được nó mở toang ra,

tên chồng nàng mắc kẹt lại nơi cổ họng.

Ở cuối phòng, Johannes đang nằm duỗi người trên trường kỷ,

nhắm mắt, không còn gì trên người, không thể cử động. Quỳ bên cạnh
ông là một thanh niên dáng người gầy mảnh, một nửa thân người
khuất đằng sau trường kỷ.

Johannes mở bừng mắt khi nghe tiếng cửa mở, và thất kinh khi

trông thấy vợ. Ông giật nảy mình. Người thanh niên ngẩng lên và đó
là Jack Philips. Anh ta quay khuôn mặt tái mét về phía nàng, mồm há
hốc và ánh mắt chết điếng. Anh ta đứng phắt lên phía bên kia trường
kỷ, khuôn ngực trần nhẵn nhụi đập vào ánh mắt khiếp sợ của Nella.

Như thể đang di chuyển ở dưới nước, Johannes không, hoặc

không thể che đậy mình. Ông chậm chạp và hình như không thể thở.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.