NHÀ TIỂU HỌA - Trang 157

con ngốc trong mắt các người. Tôi đã là con ngốc ngay từ khi đến
đây.”

“Ở đây không ai cười nhạo chị hết, Petronella. Không bao giờ.

Không ai xem chị là kẻ ngốc cả.”

“Các người đã làm nhục tôi. Và giờ thì chính mắt tôi đã chứng

kiến điều đó. Cái điều ghê tởm, kinh khủng mà ông ta đã làm với
người thanh niên đó...”

Marin đứng lên đi đến bên cửa sổ. “Thế Johannes có khiến chị

căm ghét anh ấy hoàn toàn không?”

“Sao hả? Đúng rồi. Những kẻ kê dâm... hãy coi chừng họ.

Pellicorne đã nói thế. “Cơn thịnh nộ của Chúa sẽ nhấn chìm vùng đất
này.”
Tôi là vợ của ông ta, Marin!” Những lời lẽ cứ thế tuôn ra khỏi
miệng nàng, những lời nàng chưa từng nghĩ mình sẽ nói ra. Từng lời,
từng lời một, nàng cảm thấy người nhẹ hẫng đi, như có thể bay lên
được.

Marin bấu chặt lấy khung cửa sổ cho đến khi những đầu ngón tay

trắng bệt. “Chị nhớ cũng nhiều đấy chứ.”

“Cô đã biết trước là Johannes sẽ không yêu tôi!”
Marin nói, giọng vỡ vụn: “Tôi đã tự hỏi sao anh ấy không thể làm

được điều đó. Tôi... không phải lúc nào cũng hiểu.” Cô ta ngừng lời.
“Anh ấy có thích chị.”

“Như một con vật cưng. Và ông ta thậm chí còn thích Rezeki

hơn. Tôi không thể tha thứ cho trò lừa bịp này, sự nhục nhã này! Cô đã
biết trước tôi sẽ sống một cuộc sống như thế nào. Đêm nào tôi cũng
đợi chờ mòn mỏi...”

“Tôi không xem đấy là một trò lừa bịp, Nella! Đó là một cơ hội.

Cho bất kỳ ai.”

“Cô? Có phải tự Johannes chọn tôi không?”
Marin ngập ngừng. “Johannes chần chừ. Anh ấy không muốn.

Nhưng... tôi điều tra. Một người bạn của cha cô ở thành phố có nhắc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.