NHÀ TIỂU HỌA - Trang 160

“Tôi chấp nhận làm một cái bao tải nhăn nhúm nếu điều đó có

nghĩa là tôi không cô lẻ! Một người vợ công khai, một cuộc sống riêng
tư... chẳng phải bình thường là thế sao?”

“Có bao nhiêu phụ nữ chết trên giường sinh, Petronella? Có bao

nhiêu cô gái đầu tắt mặt tối quay cuồng trong hàng mớ công việc nội
trợ đến mức gần như không còn thời gian để thở?”

“Thôi quát vào mặt tôi nữa đi! Ở Assendelft cũng có những đám

tang như thế. Tôi hiểu sự nguy hiểm đó.”

“Petronella...”
“Mẹ tôi có biết ông ta như vậy không? Có biết không?”
Marin, nín thở, dừng lại. “Chắc là không. Nhưng bà nói với tôi

rằng chị là một cô gái có sức tưởng tượng phong phú, mạnh mẽ và có
khả năng... và rằng chị sẽ phát triển ở thành phố này. “Nella sẽ tìm
được cách.” Bà ấy viết. “Assendelft quá nhỏ bé cho tâm hồn của nó.”
Tôi tin vào điều đó.”

“Có lẽ...” Nella nói. “Nhưng cái quyết định về việc tôi sẽ không

bao giờ được sống như một phụ nữ đúng nghĩa không nằm trong
quyền lựa chọn của cô.”

Cái cười nhếch mép của Marin khiến Nella rát cả da. “Ý chị là

gì? Một phụ nữ đúng nghĩa ấy?”

“Một phụ nữ đúng nghĩa là lấy chồng và...sinh con.”
“Thế tôi thì sao? Tôi thì không phải là một phụ nữ đúng nghĩa

chắc?”

“Cả hai chúng ta đều không phải.”
Marin thở dài, xoa xoa trán. “Khỉ thật! Tôi không định nổi nóng.

Nó cứ thế đến và tôi không kiểm soát được. Xin lỗi chị!”

Sự thành thật trong lời xin lỗi mang lại hòa bình trong chốc lát.

Kiệt sức, Nella nằm trở lại xuống giường. Marin hít sâu. “Nella à,
trong thành phố này lời nói là nước...” Cô ta nói. “Một giọt tin đồn
thôi là có thể nhấn chìm tất cả chúng ta.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.