NHÀ TIỂU HỌA - Trang 162

“À, Marin này... sẽ ra sao nếu Agnes và Frans biết chuyện về

Johannes?”

“Hy vọng họ sẽ có lòng nhân từ.” Marin dừng lại, tìm một cái

ghế. “Nhưng tôi không tin vào điều đó.”

Trong bầu không khí im lặng bức bối, Marin từ từ đổ người

xuống ghế hệt một con rối, hai chân xếp lại bên dưới, hai cánh tay
buông thõng, đầu rũ xuống, cằm chạm ngực. “Chị có biết họ làm gì
với những người như anh trai tôi không?” Cô ta hỏi. “Họ sẽ dìm nước
cho chết đuối. Các quan tòa sùng đạo sẽ đeo đá lên cổ họ và đẩy họ
xuống nước.” Như thể một làn sóng có sức tàn phá khủng khiếp ập
xuống thân người Marin. “Nhưng cho dù họ có lôi ngược anh ấy lên
trở lại và xẻ người anh ấy ra...” Cô ta nói. “Thì họ vẫn không thể tìm
thấy cái họ muốn.

“Tại sao không?”
Nước mắt bắt đầu tuôn thành dòng xuống hai bên má nhợt nhạt

của Marin. Cô ta ấn mạnh tay vào ngực như thể muốn nén chặt nỗi
đau vào bên trong. “Vì rằng, Petronella à, trong linh hồn anh ấy có
một thứ gì đó mà không ai có thể lấy ra được.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.