NHÀ TIỂU HỌA - Trang 164

“Không đúng! Không công bằng! Anh đã mua cái tủ ngăn kéo

đó, váy áo, đưa cô ấy đi dự tiệc. Anh còn phải làm gì nữa chứ?”

“Anh tự biết.”
Im lặng hồi lâu. “Anh tin rằng...” Johannes nói. “Cô ấy là mảnh

ghép còn thiếu trong trò chơi xếp hình của chúng ta.”

“Trò chơi mà anh có nguy cơ thua cuộc. Thiệt hại anh đã gây ra,

quá chểnh mảng với những nhu cầu của người khác.”

“Anh ư? Cô đừng có đạo đức giả nữa, Marin. Tháng Tám vừa rồi

anh đã nói trước với cô rồi là anh không thể ...”

“Và em đã cảnh báo anh rằng nếu anh không dừng lại với Jack thì

sẽ có chuyện không hay.”

Nella không thể nghe thêm nữa. Nàng quay lại cầu thang và cầm

lồng con Peebo lên. Khi đi xuống lầu, nàng nhận thấy mình chưa khi
nào cảm thấy mạnh mẽ hơn, hay sợ hãi hơn lúc này. Nàng hình dung
cảnh Johannes biến mất dưới nước với một khuôn mặt méo mó, tóc
xoắn tít hệt như rong biển màu xám. Giờ đây tính mạng của Johannes
nằm trong tay nàng. Suốt nhiều năm nay họ vẫn được bảo vệ bởi
những bức tường vững chắc và cánh cửa trước nặng nề. Nhưng họ đã
mở toang nó ra đón nàng vào, và bây giờ nhìn xem chuyện gì đã xảy
ra. “Nhà này không chứa kẻ phản trắc” câu nói của Marin vang lên
trong đầu nàng, một lời nhắc nhở về sự hòa hợp lạ kỳ giữa những con
người mà Nella chỉ thuộc về một nửa, chờ đợi để xem nàng thể hiện
lòng trung thành đến mức nào.

Đến bậc thang cuối cùng, nàng ngồi xuống và đặt cái lồng bên

cạnh. Peebo đang đậu trên cái sào, bám chặt lấy nó một cách ngoan
ngoãn. Nella bắt đầu kéo cánh cửa mở ra, có tiếng lách cách khe khẽ.
Con chim nhỏ giật mình nhảy dựng, đầu gật gù tò mò, đôi mắt chớp
chớp như hai hạt đậu nhìn nàng.

Thoạt đầu là thăm dò, nhưng rồi con vật chớp lấy cơ hội, bay vút

ra khỏi lồng. Bay vòng quanh tiền sảnh mênh mông, lên cao cao nữa,
chao liệng trong không gian rộng lớn, rải phân như mưa xuống sàn đá

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.