NHÀ TIỂU HỌA - Trang 168

Những câu chuyện

Trong bếp chính, cô hầu gái đưa cho Nella một bát kandee

*

,

múc một bát cho mình. “Rốt cuộc cũng yên ổn.” Cô ta nói.

“Tôi không muốn yên ổn, Cornelia. Tôi muốn có chồng hơn.”
“Món chả nướng bọc bột sắp xong rồi đấy.” Cô hầu gái đáp, chùi

hai tay lên tạp dề trong khi một khúc củi trong bếp nổ lách tách tóe ra
những tia lửa sáng chói. Nella đặt bát súp xuống bề mặt bóng mỡ của
cái bàn thái thịt cao tới đầu gối nàng. “Tôi sẽ không làm đau em đâu,
Petronella.”
Joahnnes đã hứa vậy khi hai người đang trên con tàu đi
đến bữa tiệc của Hội thợ bạc. Nàng vẫn luôn nghĩ rằng sự từ tế là điều
tích cực. Nhưng không làm điều gì đó, một hành động kiềm chế có
được xem là tử tế không?

Nàng được dạy rằng kê dâm là một trọng tội đi ngược lại với tự

nhiên. Về vấn đề đó, hầu như không có sự khác nhau nào giữa học
thuyết của một nhà truyền giáo Amsterdam và một linh mục ở
Assendelft. Giết một người vì điều gì đó trong linh hồn anh ta thì đúng
ở mức độ nào? Nếu Marin đúng, và nó là thứ không thể loại bỏ được,
vậy thì tất cả những nỗi đau này có ý nghĩa gì? Nella nhấp một ngụm
súp và để cái vị cay nồng xua ra khỏi đầu hình ảnh khủng khiếp của
Johannes bên dưới mặt biển đen ngòm lạnh lẽo. “Tôi có cho cả đậu
sấy vào đấy. Ý tưởng mới.” Cornelia nói khi hơi nhiệt bốc ra khỏi nắp
lò, tràn khắp phòng. Cô ta cho món chả ra đĩa, rưới nước ép nho, mỡ
cừu nấu và bơ lên trước khi đưa nó cho Nella.

“Cornelia, Marin có từng yêu ai không?”
“Từng yêu?”
“Ừ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.