NHÀ TIỂU HỌA - Trang 170

và sức thuyết phục khiến Nella thấy hấp dẫn hơn cả món chả nướng
bọc bột trên đĩa.

Cornelia dòm cầu thang để biết chắc là không ai đang xuống.

“Lần đầu tiên gặp Meermans, Marin ít tuổi hơn phu nhân bây giờ...”
Cô hầu nói. “Ông ta là bạn của ông chủ khi họ cùng làm thư ký cho
kho bạc. Ông chủ mười tám, còn phu nhân Marin khoảng mười một.”

Nella cố hình dung Marin khi còn là một đứa trẻ, nhưng Agnes

nói đúng, điều đó là không thể. Marin đã luôn như vậy từ trước đến
giờ. Trong tâm trí Nella bỗng cộm lên một thứ gì đó, kiểu như vừa
nghe một nốt nhạc chối tai. “Nhưng Agnes lại bảo Frans và Johannes
gặp nhau ở VOC khi họ hai mươi hai.”

“Xì, cô ta bịa ra đấy hoặc Meermans nói dối cô ta. Ông ta chưa

từng làm việc tại VOC. Ông ta gặp ông chủ tại kho bạc Amsterdam và
cuối cùng là làm luật lại Stadhuis. Một công việc không lấy gì làm hay
hóm, cứ ở tịt trong văn phòng trong khi bạn mình thong dong ngoài
biển khơi với công ty lớn nhất của nền Cộng hòa. Ông ta bị say sóng.
Phu nhân có hình dung nổi một người Hà Lan mà lại bị say sóng
không?”

“Ồ, tôi thích đi ngựa hơn đi tàu.” Nella nói.
Cornelia so vai. “Và cả hai đều có thể ném phu nhân ngã xuống.

À, Meermans lần đầu tiên gặp phu nhân Marin tại lễ hội Thánh
Nicolas. Nhạc nổi lên khắp chốn, nào ghi-ta, tù và, cả đại hồ cầm nữa.
Và phu nhân Marin khiêu vũ với Meermans không chỉ một lần. Marin
nghĩ ông ta là một hoàng tử vì quá đẹp trai. Giờ ông ta ăn nhiều quá
nên phát tướng ra, chứ hồi đó nhiều cô xin chết lắm đấy.”

“Nhưng làm sao chị biết chuyện này, Cornelia? Lúc đó chị ra đời

chưa?”

Cornelia cau mày, chăm chú làm đặc chỗ bột mì trộn gừng bằng

cây đánh trứng. “Lúc đó tôi còn bé, ở nhà trẻ mồ côi. Nhưng tôi lắp
các tình tiết lại với nhau chứ, đúng không? Những lỗ khóa!” Cô hầu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.