NHÀ TIỂU HỌA - Trang 172

theo sau một cơn sốt, và ông chủ lái con tàu VOC đầu tiên của mình
đến Batavia. Phu nhân Marin bước sang tuổi mười lăm. Frans
Meermans sang làm việc ở Stadhuis, nhưng vì không có người đi kèm
nên phu nhân không thể tự ý gặp ông ta.”

Nella hình dung chồng mình bên dưới những bầu trời xanh ngắt

chói chang nắng, trên cát nóng rát bỏng chân, xen lẫn với mớ vỏ sò lạo
xạo và máu túa ra từ những vết thương. Trong lúc ông đương đầu với
nạn cướp biển hoành hành và sự hiểm nguy rình rập, Frans và Marin
tự do trong mớ đồ nội thất làm từ gỗ dái ngựa và thảm thêu, những
con kênh lờ đờ chảy và những hồi chuông cầu nguyện.

“Ông chủ cố khuyến khích Meermans vào VOC. Bảo ông ta nắm

lấy cơ hội. “Đừng có chỉ trích Frans!” Phu nhân Marin nói. “Không
phải ai cũng biết nắm bắt cơ hội giống như anh, Johannes, và đó là
cách của anh thôi.”

Comelia khuấy bát nho nghiền bằng cán muỗng. “Vấn đề là,

Meermans không thể bì được với ông chủ. Không thể mở được cánh
cửa đúng, không truyền được cảm hứng cho người khác, chỉ có chút
thành công khiêm tốn, trong khi ông chủ trở nên rất giàu có. Và rồi
năm năm sau, khi Marin hai mươi tuổi, thình lình Meermans ghé thăm
nhà. Ông ta nói đã dành dụm đủ tiền và hỏi ông chủ liệu ông ta có thể
cưới phu nhân Marin được không.”

“Ông ta đã đợi những năm năm? Thế Johannes nói sao?”
“Ông chủ không chịu.”
“Sao? Năm năm đợi chờ để nhận được câu trả lời “không!”

Nhưng tại sao chứ? Meermans đâu có vướng tai tiếng gì, có phải
không? Và ông ta chắc là yêu Marin thực sự.”

“Ông chủ không bao giờ làm gì mà không có lý do chính đáng.”

Comelia bênh chủ nhân, thả dải bột đầu tiên vào chảo dầu đang sôi.

“Đúng, nhưng...”
“Meermans đẹp trai, nếu phu nhân thích tuýp đàn ông như vậy...”

Comelia nói. “Nhưng ông ta không có danh tiếng gì.” Cô hầu ngừng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.