NHÀ TIỂU HỌA - Trang 178

Cornelia nhăn mặt khi nghe cái tên ấy, mắt nhìn hai bàn tay run

rẩy của chủ nhân. “Nó đã ở sẵn đấy rồi khi tôi ra trước nhà định lau
rửa bậc tam cấp. Cô hầu nói. “Tôi dám nói là cái tên người Anh đấy
không dám giáp mặt phu nhân đâu. Mà trong gói có gì vậy?”

Nella biết nàng chưa sẵn sàng chia sẻ với cô hầu gái về người

phụ nữ trên phố Kalverstraat. Dù từng cự tuyệt ý nghĩ về sự đơn độc,
giờ nàng lại mong có nó, mong được một mình với những gì nhà tiểu
họa muốn cho nàng xem.

“Chẳng có gì đâu. Mấy món đồ tôi đặt cho ngôi nhà búp bê ấy

mà.” Nàng nói.

“Món đồ?”
“Chị đi được rồi.”
Khi Cornelia rời đi sau cái liếc mắt cuối cùng qua vai, Nella đổ

cái gói ra giường. Những thứ nàng không ngờ tới đập vào mắt.

Tám con búp bê được xếp gọn gàng trên một mảnh vải nhung

xanh. Giống như thật, rất tinh xảo, chúng là những món đồ đạt đến độ
hoàn hảo mà người bình thường không thể nào làm được. Nella cầm
từng con búp bê lên nâng niu như thể nó sẽ vỡ và thấy mình tựa như
một người khổng lồ. Johannes nằm trong lòng bàn tay nàng. Vắt lên
bờ vai rộng là một chiếc áo khoác màu chàm sậm. Một tay ông nắm
lại thành nắm đấm. Tay kia để mở, lòng bàn tay chìa ra chào đón. Tóc
ông dài hơn thực tế, đến quá vai. Đôi mắt đen, những cái bóng trên
khuôn mặt khiến ông trông có vẻ yếu ớt hơn hình ảnh ngoài đời thực.
Ở thắt lưng là một túi tiền nặng trịch, gần bằng chiều dài chân ông.
Ông gầy hơn và cái túi khiến ông oằn người nghiêng hẳn sang một
bên.

Tóc con búp bê Nella lơi ra khỏi mũ, như trong thực tế vốn vẫn

vậy. Trong chiếc váy xám vừa vặn, phiên bản thu nhỏ của nàng ngước
nhìn lên chằm chằm, khuôn mặt thoáng vẻ sững sờ. Một bên tay nhỏ
xíu cầm chiếc lồng chim trống trơn với cánh cửa mở toang. Một cảm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.