NHÀ TIỂU HỌA - Trang 193

ông ấy giận thôi là giận. Chúng tôi đành phải nghiền nát toàn bộ
những gia đình và bán vụn vậy.”

“Cái gì? Tại sao?”
“Các thị trưởng.” Cô ta nói, như thể bao nhiêu đó có thể giải

thích tất cả. Cornelia rùng mình.

Amoud xác nhận rằng bánh hình đàn ông và phụ nữ, con trai và

con gái thực sự đã bị cấm, cũng như những ki-ốt bán búp bê trên
đường Vijzeldam. Có liên quan gì đến những tín đồ công giáo ấy, ông
ta nói. Những tôn sùng sai lệch, coi trọng vô hình hơn hữu hình.

“Búp bê vui mà.” Cornelia khịt mũi.
“Điều đó đâu có khiến Giáo hội trở nên đúng đắn.” Arnoud nói.

“Nghĩ về tổn thất đi.”

“Chúng tôi sẽ chuyển sang làm hình chó.” Hanna nói giọng quả

quyết.

Thay vì mua bánh gừng, Nella mua cho Arabella một cuốn sách

về côn trùng. Nàng nghĩ em gái sẽ thích bánh quy ngon nhất của
Arnoud hơn, nhưng tốt hơn cả là em gái nàng nên có một cuốn sách và
bắt đầu học một chút. Mi hẳn đã không hề nghĩ được như vậy vào
tháng Tám đâu, Nella thầm nhủ. Nàng cảm thấy khác lạ, như thể có
thứ gì đó tác động lên nàng và nàng đã mắc câu.

Về nhà, Marin cầm cái roi ngựa. “Cái này giá bao nhiêu? Nó còn

bé mà.”

“Chứ Johannes mua cho tôi nguyên một cái tủ có ngăn kéo thì

sao.” Nella đáp lại, lâng lâng với những thứ vừa mua, cảm thấy đầy
quyền lực và giàu có. “Tôi làm theo thôi.”

Đến tuần thứ ba Johannes vắng nhà, các trụ băng giăng khắp các

khung cửa, mọi bậu cửa sổ, ngay cả những mạng nhện trong vườn, hệt
như những cây kim thủy tinh nhỏ xíu. Bốn người ở nhà thức giấc
trong lạnh cóng và lập cập run lúc đi ngủ. Nella ao ước đến mùa xuân,
mùa hoa nở, mùi trái đất cựa mình, những sinh vật mới, mùi dầu nồng
gắt trong lớp len lông cừu. Nàng đợi ở cửa xem nhà tiểu họa có gửi gì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.