NHÀ TIỂU HỌA - Trang 20

nhân, cái thú duy nhất mà bà Oortman bắt chước từ chồng mình.
Trong hình dáng những nàng tiên cá, những con tàu, những chiếc vòng
cổ, những món đồ trang sức bọc đường, thứ bột hạnh nhân mềm nhão
ấy tan đi trong miệng họ. Mình không thuộc về mẹ nữa, Nella nghĩ.
Một ngày kia mình sẽ nặn bánh hạnh nhân thành nhiều hình thù khác
nhau. Những bàn tay lành lạnh, ẩm ướt và nhỏ xíu sẽ chìa ra cùng với
những tiếng nheo nhéo cất lên đòi ăn.

“Tôi sẽ bảo Cornelia mang cho cô một ít herenbrood

*

và pho mai

Gouda

*

.” Marin nói, kéo Nella ra khỏi những suy nghĩ mông lung.

“Và một ly rượu Rhine

*

.”

“Cảm ơn. Cô biết khi nào Johannes về không?”
Marin hếch mũi ngửi ngửi trong không khi. “Mùi gì vậy?”
Theo phản xạ, Nella đưa tay lên xương quai xanh. “Tôi ư?”
“Là chị à?”
“Mẹ tôi có mua cho tôi một lọ nước hoa. Tinh dầu hoa huệ tây.

Phải cô ngửi thấy mùi đó không?”

Marin gật đầu. “Đúng!” Cô ta nói. “Là hoa huệ tây.” Rồi khẽ ho.

“Chị biết: người ta nói gì về hoa huệ tây không?”

“Sao cơ?”
“Sớm nở tối tàn.”
Dứt câu, Marin đóng cửa lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.