NHÀ TIỂU HỌA - Trang 211

từ lùi lại, nhưng vẫn giữ khoảng cách không đổi chừng một phân giữa
mũi dao và lòng bàn tay của Marin. “Thực sự cậu can đảm đến mức
nào, Jack?” Cô ta ngọt nhạt. “Cậu có dám làm tôi chảy máu không?
Có phải đó là điều cậu muốn làm không?”

Jack nắm chặt con dao hơn và khi Marin chạm lòng bàn tay vào

đúng mũi dao, anh ta rút con dao lại. “Đồ chó cái!” Anh ta chửi đổng
lên. “Ông ấy bảo với tôi là tôi không thể làm việc cho ông ấy được
nữa. Ai đã ra cái quyết định đó?”

“Này Jack...” Marin nói, giọng ôn tồn. “Chúng ta đã nói chuyện

này từ trước rồi cơ mà. Đừng có trẻ con như thế nữa, và nói cho tôi
biết tôi phải trả bao nhiêu cậu mới chịu để chúng tôi yên đây.”

“Tôi không cần tiền của các người. Tôi đến đây để cho chị thấy

chuyện gì sẽ xảy ra nếu chị can thiệp vào chuyện của chúng tôi.” Jack
vừa thét lên vừa vung dao lên định đâm chính mình. Và gần như trước
khi Nella kịp hiểu chuyện gì, Marin đã vung tay giáng vào má anh ta
một cái tát. Anh ta buông thõng hai tay và trừng trừng nhìn cô ta chờ
đợi.

“Sao cậu yếu đuối thể?” Marin rít lên, dù Nella có thể nhìn thấy

chính cô ta cũng đang run lên. “Không thể tin cậy được cậu lấy nổi
một giờ đồng hồ.”

Jack xoa xoa mặt, lấy lại bình tĩnh. “Chị đã ép buộc ông ấy đuổi

tôi.”

“Tôi chẳng làm điều gì như thế cả!” Marin nói. “Johannes là

người tự do và chính cậu chọn tin những gì anh ấy nói với cậu. Cái đó
là của cha tôi.” Cô ta nói thêm, chỉ vào con dao găm.

“Thì Johannes cho tôi.”
Marin lôi ra khỏi túi một búi tiền giấy nhàu nhĩ và đưa nó cho

anh ta, những ngón tay sượt vào lòng bàn tay Jack.

“Ở đây chẳng có gì cho cậu cả.” Cô ta nói.
Jack đập đập vào chỗ tiền đăm chiêu. Bất thần anh ta kéo Marin

về phía mình và hôn ngấu nghiến lên miệng cô ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.