NHÀ TIỂU HỌA - Trang 212

“Ôi, Chúa ơi!” Nella khẽ kêu lên.
Cả Cornelia và Nella đều chạy xổ về phía Marin. Một trong hai

người định lôi họ ra, nhưng Marin giơ tay lên như thể muốn nói:
“Tránh ra, sự giao dịch này cần phải được diễn ra.”

Cornelia khựng lại, nét mặt thất kinh không tin vào mắt mình.

Marin, người cứng đơ, không quàng tay quanh người gã thanh niên,
nhưng nụ hôn dường như kéo dài vô tận. Tại sao anh ta lại làm như
thế? Nella nghĩ. Và tại sao Marin cho phép anh ta? Nhưng trong thâm
tâm nàng không thể không tự hỏi cảm giác thế nào nếu nàng là Marin
trong giây phút được hôn bằng đôi môi đẹp ấy.

Cửa trước bật mở. Otto, đi nhà thờ về, dừng lại nơi bậc cửa, toàn

thân anh ta đông cứng lại khi chứng kiến cảnh Marin và Jack đang
dính chặt lấy nhau. Một thứ gì đó trong anh ta dường như phát nổ và
anh chạy xổ về phía họ.

“Anh ta có dao đấy!” Nella kêu lên. Nhưng Otto không dừng lại.
Nghe tiếng thét của Nella, Jack buông Marin, khiến cô ta lảo đảo

lùi về phía cầu thang chính. “Mụ già bốc đầy mùi cá!” Anh ta cười
khẩy vào mặt Otto.

“Cút ngay!” Otto rít lên. “Trước khi tao giết chết mày.”
Jack nhảy lò cò ra cửa trước. “Mày có thể phục sức như một quý

ông, nhưng thực chất mày chỉ là một thăng mọi.”

“Đồ rác rưởi.” Giọng Otto âm vang hệt như giọng của mục sư

Pellicorne. “Thằng kia? Mày vừa nói gì?” Otto sấn sổ về phía Jack.

“Otto!” Marin hét lên.
“Ông ấy sẽ đuổi cổ mày đó, thằng mọi!” Jack nói. “Ông ấy biết

mày làm điều gì đó và ông ấy sẽ...”

“Toot! Tránh xa anh ta ra! Đừng có ngốc.”
“Ai đó đóng cửa lại đi!”
“... Ông ấy nói không thể tin vào một thằng mọi được.” Otto

vung nắm tay lên. “Đừng!” Cornelia hét lên khi Jack co rúm người lùi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.