NHÀ TIỂU HỌA - Trang 236

trán lấm tấm mồ hôi. Cầm khay rượu và bánh mì, cô hầu gái nhìn
chằm chằm vào cái khung gãy và lừng khừng ngoài cửa.

“Cô chưa bao giờ phải thỏa hiệp!” Johannes nói.
“Đó là tất cả những gì em làm. Anh nghĩ anh có thể mua những

thứ trừu tượng sao, Johannes? Sự im lặng, lòng trung thành, linh hồn
người khác...”

“Cô sẽ bất ngờ...”
“Vậy anh nói đi, chuyện gì xảy ra khi anh bị bắt quả tang?

Chuyện gì xảy ra khi các thị trưởng phát hiện ra thực chất con người
anh?”

Bên lò sưởi, Otto dường như nghẹt thở.
“Anh thừa tiền để đấm vào mõm bọn thị trưởng!” Johannes nói.
“Không!” Giọng Marin đanh lại. “Không. Anh đã không để ý.

Em mới là người xem kỹ những cuốn sổ cái. Là em... và để em nói
cho anh biết, câu chuyện chúng kể quả thực rất đáng buồn.”

Johannes đứng lên khỏi ghế, người như đờ đi từng phân một khi

Marin dội xuống ông từng lời bằng phong thái điềm tĩnh được tôi rèn
trong suốt ba mươi năm.

“Cô luôn luôn tưởng rằng mình khác biệt, có phải không, Marin -

không chồng con, liên tục xen vào việc kinh doanh của anh mình. Cô
có thực sự nghĩ rằng vì cô có vài tấm bản đồ vùng Đông Nam Á dán
trên tường, vài cuốn sách về du hành, vài quả mọng thối rữa và một ít
sọ động vật là đủ để cô biết cuộc sống ngoài kia như thế nào? Anh
phải làm gì cho vừa lòng cô dây? Đến chính cô cũng không biết.”

Marin nhìn xoáy vào ông. “Em có tin xấu cho anh đây...” Cô ta

nói.

Đừng, Nella nghĩ. Đừng như thế. Otto đánh rơi một cục than bùn

lớn xuống ván sàn. Những mảnh vụn đen đúa bắn tóe ra trên mặt gỗ.

“Nếu có thể thì các thị trường đã phạt cô tội không chịu lấy

chồng rồi đấy!” Johannes bỡn cợt, tiến về phía em gái. “Marin, điều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.