NHÀ TIỂU HỌA - Trang 237

duy nhất cô phải làm là cưới ai đó giàu sang và có địa vị. Chúa ơi, chỉ
cưới chồng thôi mà cô cũng không làm được. Chúng ta đã cố, phải
không nào? Chúng ta đã cố gả chồng cho cô, nhưng tất cả những đồng
gun-đơn ở Amsterdam này hóa ra không đủ...”

Một âm thanh uất nghẹn vô nghĩa bật ra từ cổ họng Marin, miệng

cô ta méo xệch, những năm tháng thất vọng hiển hiện trên khuôn mặt.
“Anh có nghe em nói không, Johannes?”

“Từ ngày ra đời cô là một nỗi đau vô dụng và không giống ai...”
“Gã thanh niên người Anh hôm qua đường đột đến đây. Con

bướm đêm ở nhà thổ của anh đấy. Và anh có biết cậu ta đã làm gì
không?”

“Đừng!” Nella hét lên.
“Nhờ ơn cậu ta mà con Rezeki yêu quý của anh phải bỏ mạng

rồi.” Johannes bất động. “Cô vừa nói gì?”

“Anh nghe rồi đấy thôi.”
“Sao? Cô vừa nói gì?”
“Jack Philips đã dùng một con dao găm đâm vào cổ nó ngay

chính giữa tiền sảnh nhà anh đấy. Tôi đã cảnh báo anh rồi. Tôi đã bảo
anh là cậu ta rất nguy hiểm.”

Johannes thất thểu đi về phía chiếc ghế, ngồi xuống với sự thận

trọng lạ lùng, như thể ông không tin thứ mình chạm vào đúng là chiếc
ghế gỗ. “Cô nói dối!” Ông nói.

“Nếu Otto không ra tay, anh ta có thể đã giết hết cả nhà này rồi.”
“Marin!” Nella hét lên. “Đủ rồi!”
Johannes nhìn sang vợ. “Có đúng không, Nella? Hay em gái tôi

nói dối?”

Nella mở miệng định nói, nhưng không một lời nào được thốt ra.

Nhìn nét mặt của vợ, Johannes đưa tay lên miệng như thể muốn chặn
lại một tiếng hét.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.