NHÀ TIỂU HỌA - Trang 239

Nhân chứng

Trong hai ngày kể tiếp, ngôi nhà dường như bị bỏ quên trong sự

tĩnh lặng đến ngạt thở. Marin ở rịt trong phòng mình, còn Cornelia lo
chuẩn bị mấy thùng đồ từ thiện để gửi đến các trại trẻ mồ côi nhân dịp
Giáng sinh, năm nay những chiếc bánh ngọt nhỏ hơn, bánh nhân thịt ít
hơn. Otto tránh không gặp ai, ở lì trong vườn cuốc lớp đất đóng băng
cứng ngắc một cách không cần thiết.

“Anh sẽ làm hỏng đám củ đấy, Toot.” Cornelia nói, nhưng anh ta

vờ như không nghe thấy.

Nella ngửi thấy mùi thịt chân giò lợn hầm, nghe chén bát va vào

nhau và tiếng hớt bọt vang lên cùng với nỗi đau đớn trong lòng
Cornelia.

Cả hai buổi tối đó Johannes đều ra ngoài. Không ai hỏi ông đi

đâu vì họ sợ câu trả lời. Vào tối thứ hai sau cuộc cãi vã, một mình
trong phòng, Nella đứng trước cái tủ có ngăn kéo và giơ con búp bê
của Agnes ra ánh sáng đang nhạt dần. Đâu đó trong nhà, nàng có thể
nghe thấy một người nôn vào một cái bô nhỏ, những tiếng rì rầm, mùi
phảng phát của loại trà bạc hà giúp làm dịu dạ dày. Nàng muốn xua
tan nỗi lo lắng đang chực chờ bên trong vô cùng. Nàng hy vọng
Johannes đang ở nhà kho ở Eastern Islands lo vụ bán đường, dù cách
xử sự của Agnes tại Nhà thờ cổ có gì đó khiến nàng rất khó chịu.
Nella gần như không thể tin được nguyên nhân duy nhất khiến cô ta
giận dữ là viễn cảnh về việc làm ăn của cô ta.

Khi nàng săm soi con búp bê của Agnes, Nella cảm thấy một cơn

rùng mình chạy ngược lên sống lưng, da nổi hết gai ốc. Cái chóp của
cối đường trong tay Agnes đã biến thành một màu đen kịt. Nàng hét
lên, cố chùi sạch chỗ nấm mốc đó nhưng nó đã bám chặt vào hệt như
bồ hóng. Nàng cố làm vỡ cái cối đường ra, tính sẽ chôn nó trong vườn,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.