NHÀ TIỂU HỌA - Trang 25

ngay ngắn ở đấy, nhưng hóa ra nó lại nằm rúm ró trên sàn. Quỳ xuống
nhặt chiếc áo lên, nàng cảm nhận được mùi ẩm ướt của một người đàn
ông mỏi mệt và những thành phố ông đã đi qua. Sau khi treo nó lên,
Nella đến bên cánh cửa mà chồng nàng đã biến mất phía sau nó, và
đưa tay gõ.

“Vì Chúa!” Ông nói. “Sáng mai ta sẽ nói chuyện.”
“Là em đây ạ. Petronella. Nella.”
Một lúc sau cửa mở và Johannes đứng ở đó, mặt khuất trong

bóng tối. Vai ông quá rộng Nella không nhớ ông oai nghiêm đường bệ
như thế này tại nhà thờ hôm tổ chức lễ cưới có lèo tèo vài người ở
Assendelft. “Esposa mía

*

.” Ông nói.

Nella không biết thế có nghĩa là gì. Khi ông bước vào luồng sáng

hắt ra từ cây nến, nàng trông thấy mặt ông đen sạm. Tròng mắt, màu
xám hệt như Marin, gần như mờ đục. Chẳng tìm thấy đâu vẻ bóng bẩy
ưa nhìn nơi chồng nàng khi mái tóc ông ướt nhờn dính bết vào da đầu,
hệt như thứ kim loại mờ xỉn.

“Em đây.” Nàng nói.
“Chào em.” Ông hất đầu vào chiếc váy ngủ nàng đang mặc trên

người. “Không phải em đang ngủ sao?”

“Em đến chào mình.”
Ông bước tới trước và hôn tay nàng, môi ông mềm hơn nàng hình

dung. “Sáng mai ta sẽ nói chuyện nhé, Nella. Mừng vì em đã đến nơi
an toàn. Tôi rất mừng.”

Ánh mắt ông trống rỗng một lúc lâu. Nella suy nghĩ không biết

điều gì khiến ông mệt mỏi đến thế và để ý có thứ mùi gì đó như xạ
hương lẩn khuất trong không khí, nồng đậm và đáng lo. Lùi vào vùng
sáng vàng vọt của căn phòng hình như là phòng làm việc của ông,
Johannes đóng cửa lại. Nella nấn ná bên ngoài thêm một lát, nhìn lên
khoảng không tối ngòm của cầu thang chính. Marin chắc đã ngủ rồi,
nàng nghĩ. Mình sẽ đi xem thử con chim nhỏ có ổn không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.