NHÀ TIỂU HỌA - Trang 252

“Tôi có phải là người quản lý của anh trai tôi đâu.” Marin nói.
Nghe thế, Meermans nhướng mày. “Tiếc nhỉ?”
“Ông có muốn uống chút rượu trong khi đợi không?” Nella hỏi,

vì Marin không chịu ra khỏi bóng tối.

Anh ta quay sang nàng. “Tại Nhà thờ cổ, cô có nói với vợ tôi là

chồng cô đã bán đường của chúng tôi ở Venice.”

Nella có thể cảm thấy ánh nhìn chóng chọc của Marin xoáy vào

gáy nàng.

“Vâng. Giờ ông ấy đã quay về ...”
“Tôi biết, phu nhân. Một người đàn ông như thế sẽ thừa biết nhất

cử nhất động của mình đều bị theo dõi. Brandt đi Venice và đã trở về.
Giáng sinh đã qua và năm mới sắp tới. Vậy, tôi muốn hỏi lợi nhuận
của chúng tôi đâu?”

“Tôi đảm bảo là nó sắp đến.”
“Anh ta không báo tin gì cho tôi cả. Nên tối qua tôi đến nhà kho

để tìm hiểu chuyện anh ta đi Venice là thế nào, và lần này, tôi đưa
Agnes theo. Giá như tôi đã không làm thế!” Anh ta quay về phía
Marin, mắt lồi ra vì giận. “Chưa hề có một hạt đường nào được
chuyển đi, thưa phu nhân. Không một hạt chết giẫm nào! Cô chẳng
làm nên trò trống gì lại còn mạnh mồm. Tất cả của cải, tất cả tương lai
của chúng tôi, đang mủn ra trong bóng tối. Tôi đã thử kiểm tra và phát
hiện một ít đã bị chảy nước.”

Marin rõ ràng là vô cùng sửng sốt, ngỡ ngàng trước sự thật cô ta

chưa chuẩn bị tinh thần để đón nhận. Cảm giác có tội trào lên trong
người Nella khi Marin lóng nga lóng ngóng chưa biết làm gì để đối
phó với cơn giận dữ của anh ta.

“Frans...” Marin lắp bắp. “Không thể nào...”
“Như thế đã đủ lý do để hủy hoại Johannes Brandt, và Chúa biết,

tôi đã có lý do. Nhưng khi ra khỏi nhà kho, chúng tôi trông thấy một
điều còn tồi tệ hơn, tồi tệ hơn rất nhiều.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.