NHÀ TIỂU HỌA - Trang 261

Ông ngừng lời, chỉnh lại cái quai xách, và trông ông thật yếu

đuổi, một người đàn ông luống tuổi bị đẩy vào một chuyến phiêu lưu
không mong muốn. “Tôi có bạn ở nhiều nước.” Ông nói. “Sẽ ổn thôi.”
Hơi thở của ông hệt như khói nóng trong cái lạnh tê buốt, và nàng
quan sát nó tan loãng đi trong không khí. “Tôi sẽ luôn nhớ đến em.
Hãy chăm sóc Marin. Nó cần được quan tâm hơn mình nghĩ đấy. Và
đừng để nó cho mình ăn toàn cá trích nhé.”

Câu nói đùa bắn vào nàng hệt như một mũi tên, làm dấy lên một

cơn đau ngoài mong đợi. Nàng không thể chịu đựng nổi sự thân thiết
đến quá muộn cùng hương vị ngọt ngào của sự thấu hiểu.

“Johannes...” Nàng thì thầm. “Hứa là mình sẽ trở về đi.”
Nhưng chồng nàng không đáp, vì ông đã lặng lẽ đi ngược lên bờ

kênh, một kẻ trốn chạy dày dạn, bao tiền nhún nhảy một bên. Mình sẽ
không bao giờ gặp lại ông ấy nữa, nàng nghĩ.

Màn đêm tối thẫm, những vì sao đang tỏa sáng trên cao, cái lạnh

hệt một con dao cứa vào cổ nàng. Nhưng Nella vẫn đợi, cho đến khi
nàng không thể phân biệt được đâu là Johannes, đâu là bóng tối đã
mang ông đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.