NHÀ TIỂU HỌA - Trang 271

Không có tiếng đáp lại, chỉ có tiếng nức nở. Nella khẽ đẩy cửa

mở ra. Căn phòng bốc mùi đặc trưng của rễ và lá mật gấu ngâm nước.
Marin đang ở trên giường, cầm một ly hỗn hợp màu xanh lá màu tù
đọng của dòng kênh Herengracht, như thể được múc lên từ đó. Bộ sưu
tập sọ động vật đã bị gạt cả xuống sàn, vài cái vỡ tan thành những
mảnh xương ố vàng lổn nhổn. Một bản đồ trên tường đã bị xé làm đôi.

“Marin? Cô làm cái quái...”
Nghe giọng Nella, Marin ngước nhìn lên, khuôn mặt giàn giụa

nước mắt, hai mắt khép lại trong sự nhẹ nhõm. Hai bàn tay buông lơi
và cô ta để Nella lấy đi cái ly. Nella sờ tay lên mặt, lên cổ, ngực em
chồng, cố làm bình tâm lại thân người đang run rẩy của cô ta, nước
mắt cô ta vẫn không ngớt tuôn trào.

“Chuyện gì thế?” Nàng hỏi. “Chúng ta sẽ cứu ông ấy, tôi hứa.”
“Không liên quan đến anh ấy. Tôi không...”
Marin không thể nói hết câu. Nàng vẫn còn đặt tay trên cơ thể

mềm oặt của Marin, và thấy buồn nôn khi ngửi thấy hỗn hợp ghê tởm
ấy. Nàng nghĩ về những trận ốm, những cơn đau đầu, chứng thèm ngọt
mới phát - bánh nhân táo và quả hạch tẩm đường. Dáng điệu mệt mỏi
của Marin cùng tính khí thất thường của cô ta; không nên đụng vào tổ
ong, sẽ bị châm cho đấy.

Những bộ quần áo lùng nhùng, cách đi đứng chậm chạp lừ đừ,

những chiếc váy đen được lót lông thú bên trong, lá thư tình bí mật bị
xé nát. “Tôi yêu em. Tôi yêu em. Bất kể thế nào, tôi vẫn yêu em.”

“Người đã làm gì thế này?” Marin đã nằm trong bồn tắm ướp

hoa oải hương, thốt lên câu hỏi như thế.

Marin không ngăn hai bàn tay vỗ về của Nella, và Nella lần tới xa

hơn, lên bầu ngực tròn căng của em chồng, đến phần bụng được giấu
bên dưới nhiều lớp váy eo cắt cao. Khi ấn nhẹ chỗ đó, Nella kêu lên.

Thời gian ngưng đọng. Im lặng bao trùm. Chỉ bàn tay một người

đặt trên bụng người kia trong hoang mang và câm nín. Chiếc bụng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.