NHÀ TIỂU HỌA - Trang 276

lòng bàn tay này đến lòng bàn tay kia.

“Tôi nhớ cô với tay định cầm lấy tay tôi vào ngày đầu tiên tôi đến

đây.”

“Không. Không đúng!”
“Marin, tôi nhớ nó rất rõ.”
“Chị đã chìa tay cho tôi như thể đó là một món quà. Chị thật... tự

tin.”

“Không phải vậy đâu. Và cô đã chìa tay mình ra như thể bảo tôi

ra ngoài. Cô nói tôi trông như mười bảy.”

“Thật vớ vẩn nhỉ?” Giọng Marin nghe bối rối.
“Nhất là khi tôi đã mười tám.”
Da Marin mềm mại hơn; sự trao đổi giờ đã hoàn tất. Cô ta tựa

người vào Nella, tạm thời lắng dịu. Nella không thể tin nổi chuyện
đang diễn ra tối nay trong căn phòng nhỏ xíu đầy những tấm bản đồ
này, không đủ sức để chứa một sự thật quá lớn. Và tâm trí nàng mon
men quanh rìa của nó, tìm cách đi vào. Nàng muốn hỏi rất nhiều,
nhưng không biết bắt đầu thế nào. Hai người họ đang ở vào một tình
huống chưa từng có từ trước đến giờ, và nàng suy nghĩ. Đứa bé này có
thể là căn nguyên cho việc Johannes trở thành một người chồng bất
đắc dĩ - làm chủ một gia đình Hà Lan điển hình. Nhưng nhìn khuôn
mặt nhợt nhạt của Marin, Nella không đành mở miệng. “Hãy đưa con
của cô cho tôi đi, Marin, và bảo toàn mạng sống anh trai cô.”
Nói ra
những lời đó không hề dễ dàng chút nào, và có lẽ tiếp nhận chúng
thậm chí còn khó khăn hơn. Marin đã hy sinh cả cuộc đời mình, và
một đề nghị như vậy cần phải được đề cặp sao cho khéo léo và tế nhị.

“Chúng ta phải tìm một bà mụ.” Nàng nói khẽ.
“Chị phải đến nhà kho để kiểm tra đường.” Marin nói.
Cơ thể nàng bắt đầu căng cứng. “Nhưng chúng ta biết làm thế

nào với cô đây, Marin?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.