NHÀ TIỂU HỌA - Trang 292

Stadhuis

Nella đi theo một lính canh xuyên qua hành lang ngầm của nhà tù

Stadhuis rồi xuống một cánh dài của tòa nhà. Nàng có thể nghe những
tiếng ho và rên rỉ của tù nhân. Nơi này lớn hơn nàng tưởng. Hình như
nó cứ mở rộng ra một cách không thể lý giải nối theo từng bước đi của
nàng, vượt quá khả năng xác định kích thước của nàng. Xà lim nối
tiếp xà lim, gạch nối tiếp gạch khiến nàng hoa cả mắt.

Nella bắt đầu nghe thấy tiếng kêu thét và rên rỉ, tiếng song sắt

kêu vang và tiếng khóc. Nàng ngẩng cao đầu để nhỡ đâu họ ngửi được
sự sợ hãi dấy lên mỗi lúc một nhiều trong nàng, cố chặn đứng thứ tạp
âm chối tai từ đám tù nhân nam.

Nàng và người lính canh đi men theo một khoảng sân mở, và ở

chính giữa Nella có thể nhìn thấy những cái máy kỳ cục làm từ những
tấm ván được đóng chặt bằng bu lông có thể điều chỉnh được. Một cái
máy khác có một hàng chông nhọn hoắt. Tù nhân được đưa vào đây để
cải tạo hoàn toàn theo nghĩa đen. Nella nhìn lảng đi, sờ vào chìa khóa
kho hàng giấu nơi ngực và tâm trí vẫn còn rộn ràng với ý tưởng mới
mẻ vừa mới nảy ra. Nàng nhất định không sợ hãi. Đừng để những vũ
khí ngọt ngào đánh lạc hướng.

“Đây rồi!” Người lính nói, mở cánh cửa xà lim nhốt Johannes.

Anh ta nấn ná lâu hơn cần thiết, rồi khóa cửa lại đằng sau nàng.

“Đừng quay lại quá sớm nhé!” Nella đưa cho anh ta một đồng

gun-đơn qua chấn song. Một trong những điều thành phố này đã dạy
mình, nàng nghĩ. Người lính bỏ đồng tiền vào túi và chẳng bao lâu sau
tiếng bước chân anh ta xa dần rồi mất hút. Từ bên ngoài, Nella có thể
nghe thấy những con chim mòng biển bay lòng vòng trên bầu trời cao
tít, tiếng bánh xe đẩy nghiến lạo xạo trên sỏi. Trong xà lim tối tăm,
Johannes đang tựa người vào một chiếc bàn nhỏ. Không có ghế, nên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.