NHÀ TIỂU HỌA - Trang 293

nàng đứng dựa vào cửa. Bầu không khí nhớp nháp khó chịu, rêu phủ
khắp tường, một tấm bản đồ của những hòn đảo xanh mướt không có
vĩ độ. Johannes trông có vẻ trầm ngâm, nhưng năng lượng vẫn còn dồi
dào. Ngay cả ở đây, bị tước đi mọi quyền, ông vẫn có khả năng gây ấn
tượng.

“Hối lộ quan chức đấy à?” Ông hỏi.
“Ta nên coi họ như bạn.” Giọng nàng như nhỏ hơn bởi độ dày

của bốn bức tường.

“Em nói nghe cứ như Marin ấy.” Ông mỉm cười.
Hai mắt ông có bọng, và da xung quanh như màu hoa uất kim

hương héo. Tóc ông rối như rong biển bạc màu, và áo quần nhếch
nhác. Hai cánh tay run run khi ông chống tựa vào bàn. “Họ sẽ không
cho phép tôi có một cuốn kinh thánh.” Ông nói. “Hay bất kỳ thứ gì để
đọc.”

Từ cái túi không còn mảnh giấy đã bị vò nát, Nella lấy ra ba lát

thịt đùi lợn muối xông khói được bọc kỹ, nửa ổ bánh mì và hai chiếc
bánh nướng. Nàng đi băng qua xà lim, đưa chỗ thức ăn cho Johannes
và ông rưng rưng đón lấy.

“Nếu mà họ phát hiện ra thì mình đã gặp rắc rối to rồi đấy.”
“Vâng!” Nàng nói, lại bước lùi ra xa, đưa chân quét quét góc xà

lim.

“Tí nữa thôi là tôi thoát được rồi.”
Nella nhìn về phía góc xà lim, nơi một gia đình chuột nhắt mới

sinh rúc rích trong ổ rơm, con nọ bò chồng lên con kia lổm ngổm.
Nàng nặng nề ngồi xuống nệm rơm, và một nỗi buồn thăm thẳm dấy
lên trong lòng khiến nàng hoang mang, lấn át cả ý chí kiên cường nơi
nàng.

“Họ đã nói gì với mình?”
Johannes chỉ vào đôi mắt bầm đen. “Họ nói bằng cách này này.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.